Lý Thụy... Là chuyện của bốn năm trước.
Lý Thụy và bà xã ngay lúc đó đều ở trong giới văn nghệ.
Bà xã ông ấy là người mới vừa tiến vào giới, Lý Thụy liền trâu già gặm cỏ non, hai người kết hôn.
Tại Lý Thụy ảnh hưởng, bà xã ông ấy mới chậm rãi đỏ lên.
Về sau, có lẽ là thời gian quá dài, quan hệ hai người dần dần vỡ tan.
Khi đó, cô tiến vào việc này, kỳ thật cũng không bao lâu, không có nhạy cảm như hiện tại.
Cô chỉ biết, nhận được manh mối Lão Lưu, nói là Lý Thụy ngoại tình.
Lý Thụy giống như là Thẩm Lương Xuyên, là người làm việc đặc biệt khiêm tốn, muốn đào tin tức khó càng thêm khó.
Nhưng khi đó vừa vặn phải nộp tiền thuê nhà, cô liền cắn răng, đi tới chỗ Lý Thụy có thể sẽ qua, ẩn núp ba ngày.
Cô ròng rã ba ngày không có chợp mắt, chỉ ăn bánh mì khô uống nước suối,
về sau cuối cùng chụp được ảnh chụp của Lý Thụy và người mới. Vui vẻ
giao ảnh chụp cho Lão Lưu, lúc ấy cô không có cảm thấy mình làm sai.
Bời vì, cô báo cáo là sự thật.
Nhưng bây giờ...
Thẩm Lương Xuyên, lại làm cho cô kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
Lý Thụy và vợ trước, đã sớm ly hôn?
Cô không nói gì, mang theo mờ mịt luống cuống, cô cắn môi: "Cái này, cái này sao có thể..."
Thẩm Lương Xuyên buông thõng con ngươi: " Lý Thụy và bà xã là chia tay hòa
bình, bời vì quay phim lâu dài, ở riêng hai địa phương, cho nên tình cảm trở nên phai nhạt. Chẳng qua lúc đó ông ấy và vợ đều ở đỉnh cao sự
nghiệp, cho nên hai người tin tức ly hôn không có công bố ra ngoài. Em
chỉ có thấy được Lý Thụy có người mới, như vậy em có biết, bà xã ông ấy
lúc ấy cũng đã có bạn trai không?"
Miệng Kiều Luyến khẽ động: " Nhưng, nhưng vì sao lúc ấy Lý Thụy không có làm sáng tỏ..."Sắc mặt Thẩm Lương Xuyên u ám: "Chuyện này vừa ra, sự nghiệp vợ trước ông
ấy càng tiến một bước, tất cả mọi người đều ném ánh mắt đồng tình. Ông
ấy còn có chút áy náy với vợ trước, cho nên không có làm sáng tỏ, yên
lặng chấp nhận."
Kiều Luyến
ngạc nhiên.
Trong hiện thực, kỳ thật mọi người đối với chuyện có tiểu tam và vượt qua giới hạn, không thể dễ dàng tha thứ độ.
Lý Thụy vượt quá giới hạn, gần như hủy đi kiếp sống.
Lúc đó chính là đỉnh cao, tuôn ra chuyện này, ông ấy bị chửi, tất cả đoàn
làm phim đều từ chối nhân vật của ông, ông từ đó về sau, liền mai danh
ẩn tích.
Vừa nghĩ tới, bởi vì chính mình cố chấp, liền hại một
minh tinh nhưu vậy, trái tim Kiều Luyến, giống như là bị một bàn tay vô
hình cầm chặt, để cho cô không thở nổi.
Cô chưa từng có ý muốn hại người, chỉ là muốn đem một ít chuyện công khai, thị phi đen trắng để đại chúng bình phán.
Cô cảm giác trong lòng giống như có các mùi vị, áy náy, áy náy xen lẫn hối hận và khổ sở.
Cô thậm chí không biết nên đối mặt với Thẩm Lương Xuyên ra sao, ngẩng đầu
nhìn anh một cái, liền mở miệng thưa dạ: "Em, em đã biết."
Lời này rơi xuống, cô ngay lập tức chật vật rời khỏi thư phòng của anh.
Thẳng đến khi từ trong biệt thự rời đi, hô hấp không khí bên ngoài, Kiều Luyến mới chậm rãi lấy lại tinh thần.
Vừa rồi bị Thẩm Lương Xuyên nhìn soi mói, cô cảm giác mình giống như là một kẻ ăn mày bẩn thỉu.
Nhưng cô không có phát giác, trên ban công thư phòng lầu hai, giờ phút này
Thẩm Lương Xuyên đang đứng ở nơi đó, nhìn cô chăm chú.
Tâm tình của cô, anh đều nhìn thấy trong mắt.
Anh nắm chặt nắm đấm.
Năm đó theo Hạ Diệp Hoa, anh tiến vào làng giải trí, mặt ngoài giống như
vinh dự vẻ vang, nhưng kỳ thật không mượn thế lực Thẩm gia, anh sao lại
không bị khinh bỉ?