"2000."
Hạ Noãn Noãn lấy tiền ra đếm, cất ví tiền của mình lại,
vươn tay vào trong túi Thẩm Tử Hào, lấy ví tiền của cậu ấy ra, lấy ra
2000 tiền mặt từ bên trong, đưa cho phục vụ viên.
Sau đó mới vịn Thẩm Tử Hào đi ra ngoài.
Đi tới cửa, gọi xe taxi, liền vịn cậu ấy lên xe.
Thế nhưng Thẩm Tử Hào uống say, Hạ Noãn Noãn lại không biết đưa người đi nơi nào.
Suy nghĩ một chút, Hạ Noãn Noãn liền báo địa chỉ nhà mình.
Chờ về đến khi về nhà, vin Thẩm Tử Hào lên lầu, tiến vào phòng của mình, Hạ Noãn Noãn cởi giày cho cậu ấy, sau đó đắp chăn lên.
Lại đi phòng vệ sinh múc nước, giúp cậu ấy dọn dẹp.
Thu dọn xong, tính toán đợi Thẩm Tử Hào thanh tỉnh, hai người rời đi, cô ấy đi bệnh viện chiếu cố dì Hạ.
Thế nhưng đang lúc thu dọn, chợt nghe trên giường truyền đến động tĩnh.
Cô quay đầu, liền thấy Thẩm Tử Hào mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, giống
như không biết đây là nơi nào, người lập tức ngồi dậy, sau đó nghi hoặc
nhìn bốn phía.
Phòng Hạ Noãn Noãn thuê, là một căn phòng nho nhỏ.
Phòng trọ 30m2, để cậu ấy rất nhanh chóng phát hiện nhà vệ sinh, chạy vào đi vệ sinh, sau lại đi ra.
Thế nhưng bị vấp phải hành lý dưới chân một chút, liền lảo đảo.
Hạ Noãn Noãn nhanh tay, vội vàng đỡ lấy.
Thế nhưng Thẩm Tử Hào thật sự là quá nặng, cô ấy căn bản không đỡ chắc được.
Một trận trời đất quay cuồng, hai người cùng té lăn trên đất.
Mà Thẩm Tử Hào, cũng ép trên người cô.
Hô hấp ấm áp, đập vào mặt.
Khí tức nam tính thuộc về Thẩm Tử Hào để Hạ Noãn Noãn nhất thời mặt đỏ tim đập.Cô ấy mở to hai mắt nhìn, chỉ cảm thấy người đàn ông đè ở trên người, rất nặng, tim của Hạ Noãn Noãn đập nhanh một chút.
Thẩm Tử Hào lại bình tĩnh nhìn cô ấy thật lâu, sau đó từ từ cúi đầu xuống.
Hạ Noãn Noãn sững sờ, tránh né cậu ấy, sau đó đẩy một chút: " Thẩm tiên sinh, anh tránh ra..."
Mùi hương dễ ngửi trên người cô ấy truyền vào mũi Thẩm Tử Hào.
Để cậu ấy hơi sững sờ, chợt đưa tay ra, ấn đầu
của cô, sau đó cúi đầu, liền hôn xuống dưới.
Hơi thở trong miệng, trong nháy mắt để Hạ Noãn Noãn kinh ngạc đến ngây
người, cô ấy quên cả giãy dụa, cứ như vậy mở to hai mắt nhìn chằm chằm
mặt Thẩm Tử Hào gần trong gang tấc.
Mặt Thẩm Tử Hào nhìn rất đẹp.
Ngũ quan tuấn dật, giống Thẩm Lương Xuyên mấy phần.
Giờ khắc này, bên trong miệng cậu ta thoang thoảng hương rượu, xen lẫn mùi
vị đàn ông của cậu ta, để Hạ Noãn Noãn cảm thấy không khí trong lồng
ngực giống như bị rút đi, khẩn trương đến sắp ngạt thở!
Thời gian cô ấy sững sờ, Thẩm Tử Hào đã bắt đầu công thành đoạt đất.
Một lát sau, cảm giác được bàn tay của cậu ta, đã lách qua quần áo sờ đến trên ngực của cô...
Hạ Noãn Noãn chỉ cảm thấy, giống như có một dòng điện, từ nơi đó bỗng nhiên truyền khắp toàn thân.
Cô ấy muốn đẩy Thẩm Tử Hào ra, thế nhưng khí lực của người đàn ông không phải cô gái có thể kháng cự được.
Hạ Noãn Noãn muốn mở miệng nhắc nhở cậu ta, thế nhưng khi há miệng, trên thân thể mẫn cảm, liền biến đổi.
Mà tiếng nói kia, giống như thuốc kích dục tốt nhất, lập tức khiến Thẩm Tử Hào giống như biến thành một người khác...
Khi cậu ta xuyên qua thân thể của cô, Hạ Noãn Noãn gần như đau đến cắn nát môi.
Cô muốn khóc, nhưng lại khóc không được, muốn gọi, lại bị cậu ta hôn...
Thẳng đến khi cậu ta luật động một chút một chút, đến sau cùng để chính cô, cũng đắm chìm trong đó...
Không khí trong phòng, trở nên thật kiều diễm...