Công trình còn chưa bắt đầu xây dựng, trên mạng đã mắng một mảng!
Đưa tin mặt trái toàn bộ mở ra.
Thậm chí có người nói, năm đó 17 công nhân chết ở chỗ này, âm khí quá nặng!
Tuy đã trải qua nhiều năm như vậy, người mê tín đã rất ít đi.
Nhưng mua nhà liên quan đến chuyện cả đời, bản thân mọi người liền vô cùng thận trọng.
Một nơi âm khí quá nặng, lập tức đưa tới mâu thuẫn rộng rãi.
Thậm chí có người nói, kiên quyết không mua nhà!
Càng có mấy hộ tám năm trước đã từng mua qua, ở trên
mạng hô hào, ở trước mặt ký giả hô hào : " Hiện tại, tôi chỉ muốn trả
lại tiền cho tôi, phòng tôi từ bỏ. Vì căn phòng này, chúng tôi cũng đã
chờ tám năm rồi ! Thực sự không muốn tích góp cả đời, lấy một thứ phẩm
như thế."
Lại có người nói : "Ống thoát nước quản lý không được, mùi ngất trời, trong phòng quá khó ngửi!"
"Ống nước nổ tung, khí ga xảy ra chuyện, đều là
chuyện lớn! Mua nhà là để dễ chịu, nếu như mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, ở loại phòng này thì có ích lợi gì?"
. . .
Nhiều loại ngôn luận, chèn ép hoàn toàn.
Sắc mặt Tống Thành vô cùng khó coi: "Như vậy, ngày mai còn bắt đầu được dự bán sao?"
Tòa nhà này, là bời vì lực ảnh hưởng của Thẩm Lương Xuyên, đánh quảng cáo đủ rồi.
Căn bản không cần gì tiền quảng cáo, toàn bộ Tô Châu liền biết có một tòa nhà như thế, ngược lại tiết kiệm một số tiền lớn.
Nhưng bây giờ!
Sự tình náo đến trình độ này, mọi người còn nguyện ý đến mua phòng sao?
Nếu như không bán được số lượng trong dự tính, đến việc xây dựng, đều là vấn đề lớn!
Kiều Luyến cũng gấp: "Cái này là Lục Nam Trạch!"
Chuyện tòa nhà, đã công bố hơn nửa tháng, lại trước một ngày giao bán, náo thành trạng thái gay cấn.
Lại nghĩ tới Lục Nam Trạch từng nói, nửa tháng sau
thấy rõ ràng, Kiều Luyến làm sao cũng không biết, tất cả đây là do Lục
Nam Trạch giở trò quỷ!
Sao anh ta không thể tốt đẹp được chứ?
Kiều Luyến tức tới nghiến răng nghiến lợi.
Cô và Tống Thành đều nhìn về ngắm Thẩm Lương
Xuyên, đã thấy thần sắc anh bình tĩnh.
Anh chậm rãi buông xuống con ngươi, chậm rãi ngẩng
đầu nhìn về phía hai người, chỉ là dáng vẻ tính trước kỹ càng, lại làm
cho mấy người lập tức minh bạch. . .
"Anh đã sớm biết, có thể như vậy?"
Kiều Luyến kinh ngạc hỏi thăm.
Thẩm Lương Xuyên gật đầu : " Nửa tháng này quá thuận lợi, anh biết anh ta chắc chắn sẽ giở trò quỷ vào lúc bán."
Bộ dạng anh như vậy, để Tống Thành và Kiều Luyến đều
bình ổn xuống, hai người đồng loạt nhìn về phía anh : "Vậy kế tiếp, làm
sao bây giờ?"
Ánh mắtThẩm Lương Xuyên trầm xuống : "Không vội."
Tòa nhà khởi động lại, tên đã sửa lại, hiện tại tòa nhà, tên là Dục Tú Viên.
Chuyện Dục Tú Viên, đã khiến cho xã hội chú ý, cho nên, khi anh bắt đầu bán ra, đám phóng viên liền chạy tới thật sớm!
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên ngồi xe, cùng đi tới chỗ bán.
Cô cảm giác lòng bàn tay của mình đều ướt nhẹp.
Nếu như không ai đến mua phòng, vậy làm sao bây giờ?
Tâm tình khẩn trương, khi nhìn thấy cả đám người ở trước chỗ mua bán, tâm bỗng nhiên để xuống.
Chỉ cần có người, liền được người yêu mến!
Thế nhưng, cô nghĩ, vẫn là quá tốt rồi.
Khi cô nhẹ nhàng thở ra, cùng Thẩm Lương Xuyên đi vào chỗ giao bán, chờ đến lúc người mua đi vào, đã thấy Tống Thành một mặt u ám đi tới : "Anh Thẩm, đám người này đều là chủ hộ đã mua nhà 8 năm
trước, hiện tại bọn họ yêu cầu trả phòng!"