Edit: caméliaCả người Lục Trình cứng đờ ngồi bên cạnh giường bệnh Lục Sắt, tay anh vẫn còn đặt ở trước mũi cô nhưng toàn thân anh dường như đã bị choáng váng."..."Đôi môi Lục Trình chậm rãi mấp máy, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ vô ý thức. Trong những âm thanh này đều chứa nỗi thống khổ và tuyệt vọng của anh.Bỗng nhiên, Lục Trình giống như là vừa mới tỉnh lại từ trong mộng. Anh muốn xông đến chỗ Lục Sắt nói gì đó, nhưng lúc mở miệng lại chỉ có thể phát ra từng tiếng "A... A..." đầy tuyệt vọng.Lục Trình vừa a a gọi Lục Sắt vừa dùng tay đẩy bả vai cô.Cơ thể Lục Sắt vẫn còn ấm áp nhưng cô lại chẳng có cách nào mở mắt để trả lời anh trai nữa.Nước mắt Lục Trình cứ như vậy mà rơi trên mặt Lục Sắt, một giọt tiếp một giọt."Lục Sắt, Lục Sắt, em đừng đi mà, em nói chuyện với anh đi Lục Sắt... Lục Sắt, anh không nên đánh em, anh sai rồi mà Lục Sắt, Lục Sắt..."Anh cuối cùng cũng tìm lại được năng lực mở miệng nói chuyện, nhưng lại chẳng còn ai đáp lại anh....Sáng sớm, Vạn Lãng vừa mới đến ký túc xá của một người nghệ sĩ, đang định đưa nghệ sĩ đó đi ghi hình một tiết mục giải trí thì chuông điện thoại reo. Rõ ràng tiếng chuông điện thoại vẫn là tiếng chuông trước đây nhưng Vạn Lãng lại nghe ra khí thế truy mệnh.Quét mắt qua tên người gọi đến, thấy là Lục Trình, Vạn Lãng liền dập máy trước đã. Anh ta quay đầu căn dặn nghệ sĩ tự thu dọn đồ đạc rồi mới cầm điện thoại di động đi đến ban công gọi điện lại.Điện thoại vừa thông, Vạn Lãng liền mở miệng gọi, "Lục Trình?" Giọng điệu Vạn Lãng có vẻ hơi kinh ngạc.Không đợi Lục Trình nói chuyện, Vạn Lãng đã nói, "Cậu nóng vội thế sao? Tôi vẫn chưa gọi điện thoại cho bọn họ. Đợi lát nữa, chờ đến lúc bên kia đi làm rồi tôi gọi điện sau, để không khiến chúng ta lộ ra cảm giác nóng lòng."Vạn Lãng tưởng là Lục Trình gọi điện thoại đến hỏi thăm chuyện của Quý Vi, còn thầm nghĩ: Tên nhóc này còn rất nóng vội.Đầu dây bên kia vẫn là một sự trầm mặc.Rốt cuộc Vạn Lãng cũng cảm nhận được một chút không bình thường từ sự im lặng của Lục Trình."Sao vậy?" Giọng anh ta cũng thấp xuống.Lục Trình khàn giọng gọi Tiểu Vạn ca, cổ họng mất tiếng, có vẻ bất lực.Lỗ tai Vạn Lãng dựng lên, trong lòng cũng thấy căng thẳng.Lục Trình nói, "Lục Sắt đi rồi. Năm giờ bốn mươi đi rồi."Trong lòng Vạn Lãng vang lên tiếng lộp bộp.Một ngày này, cuối cùng vẫn đến...Cúp điện thoại, Vạn Lãng ngẩng đầu nhìn bầu trời trong vắt của Vũ Thành, trong lòng đắng chát. Thế giới này thật kỳ diệu, dã thú ăn thú nhỏ, người lại ăn dã thú, người cũng ăn thịt người.Lục Sắt cứ như vậy bị bọn họ ăn vào trong bụng.Mười lăm phút sau, Vạn Lãng lên tài khoản Weibo công việc của mình đăng tải một bài Weibo tưởng niệm...“Em là đứa trẻ được thiên sứ ôm. Em nói em muốn rời khỏi thế giới này, thiên sứ đồng ý dẫn em đi hóng gió.Tôi sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ em.Năm 2025, ngày 11 tháng 6, năm giờ bốn mươi phút, nghệ sĩ Lục Sắt vĩnh biệt cõi đời.”Bốn năm trước, Lục Sắt ra mắt. Trải qua một năm im hơi lặng tiếng, may mắn dựa vào một nhân vật được yêu thích mà bắt đầu nổi. Hai năm rưỡi nổi tiếng, Lục Sắt trở thành tiểu hoa đán nhà nhà đều biết của nước