7.
Tôi không quan tâm đến bình luận.
Quay về phòng lấy tất che camera lại.
“Bụp” một tiếng, ngã phịch xuống giường.
Tôi mừng vì không mang dây chuyền đến, bằng chứng phạm tội không có đây, kết quả vừa mở valy, sợi dây chuyền kia đã ở ngay bên trong, chị Triệu quản lý gọi điện thoại đến: “Chị bỏ dây chuyền vào đấy, cơ hội tốt biết bao, em phải nhanh nắm bắt thời gian sao tác* với ảnh đế Bùi, dựa vào lưu lượng thì ngại cái “quái” gì!”
*Sao tác couple/xào couple: Tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người bất kỳ bằng cách “soi” và tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau.
“Dù sao sau cái chương trình tình ái này, em cũng rời khỏi giới giải trí, không có cơ hội kiếm tiền nữa đâu!”
Đúng rồi, tôi muốn rời khỏi giới giải trí, chỉ cần tôi rời chương trình này sẽ không bị anh ấy tóm nữa, sau này sẽ không gặp mặt Bùi Dao Châu nữa, anh ấy muốn trả thù tôi cũng không có cơ hội!
Tôi nghĩ thông suốt bèn thả lỏng tâm tình nghịch điện thoại, bèn nhìn thấy bài đăng weibo mới nhất của Bùi Dao Châu đã đứng đầu hotsearch, Bùi Dao Châu: “Sống lại đi, người yêu của anh!”
Đi kèm là một biểu tượng cảm xúc trong phim hoạt hình Đấu la Đại Lục, bình luận bên dưới đều hahahaha: “Lần đầu tiên thấy ảnh đế Bùi đăng bài weibo vừa ngốc nghếch vừa hài hước thế này! Trước đây đều đứng đắn như hòa thượng khổ hạnh.”
“Không ngờ người đàn ông lạnh lùng khi bị con đũy tình yêu ập đến cũng như bao người.”
“Tôi xin phiên dịch ý nghĩa câu nói này của ảnh đế Bùi: Tỉnh dậy đi, tình yêu cuồng nhiệt của anh!”
Rất nhanh, Thi Diễm đã bấm like bài đăng này sau đó nhanh chóng hủy like, hành động trượt tay này càng chứng minh cô ta chính là “Người yêu sống lại”.
Người hâm mộ điên cuồng đẩy thuyền, ngay cả lời thoại cũng đã được thiết lập.
Đẩy, đẩy mạnh cho tôi.
Buổi trưa tôi xuống lầu, thấy mọi người đang ngồi xung quanh bàn ăn.
Mà Bùi Dao Châu đang đứng đeo tạp dề.
Vóc người cao ráo, tỷ lệ vai-eo-hông tuyệt vời, làm hành động gì cũng là cảnh đẹp ý vui.
Trang Dã dường như rất thân thiết kéo tay tôi.
“Chị gái à, cuối cùng chị cũng xuống, cũng may ảnh đế Bùi nói anh ấy nấu cơm,
nếu không cả đám không biết nấu ăn này đều đói chết.
Tôi không thể không đáp lời, bèn nói bằng giọng phổ thông: “Ảnh đế Bùi biết nấu cơm sao, giỏi ghê, tự học à?”
Tôi xin thề, lời này xuất phát từ tận đáy lòng bởi vì tôi rất vụng khoản đứng bếp.
Nhưng Bùi Dao Châu chợt ngẩng đầu, giọng nói nhàn nhạt: “Mối tình đầu của tôi từng nói, sau khi kết hôn, cô ấy sẽ không làm việc nhà, muốn để tôi làm, từ lúc đó tôi đã bắt đầu học nấu ăn, luyện tập nhiều năm, cuối cùng đã thành thói quen…”
Tôi: …
Tôi từng nói sao???
Bình luận điên cuồng ship.
“Cưng quá đi à, phần đường hôm nay đã vượt chỉ tiêu rồi, tôi bị tiểu đường mất thôi!”
“Huhu, Diễm Diễm thật hạnh phúc, tôi cũng muốn có tình đầu như thế, tình cảm 10 năm không thay đổi.”
“Mọi người nhìn vẻ mặt đau khổ của Lâm Lộc kìa, tôi đoán trong lòng cô ta đang ghen tị đến phát điên lên nhỉ? Tức chết cô ta!”
Thi Diễm ngượng ngùng cắn môi, “Châu à, trưa nay bọn mình ăn gì đây?”
Bùi Dao Châu nhìn tôi: “Ăn gì đây?”
Tôi cứng đờ, Thi Diễm còn nói: “Hay là uống súp đậu phộng đi, phong tục ở đây là thế~”
Mọi người đều đồng ý, tôi không muốn gây sự chú ý cũng nói theo: “Cũng được.”
Nhưng Bùi Dao Châu ngắt lời tôi.
“Chẳng phải em bị dị ứng với đậu phộng à?”
…
Đã qua 10 năm rồi, anh ấy vẫn còn nhớ.
Tôi vội nói: “Tôi không bị dị ứng, vừa nãy tôi còn ăn lạc mà.”
Dù sao nói dối cũng chột dạ, tôi che giấu đến gần Trang Dã, nhiệt tình nói chuyện về trò chơi.
Thi Diễm õng ẹo đứng dậy, nói phải giúp một tay.
Bùi Dao Châu cười lạnh nói một câu, “Không cần”, rồi xoay người vào bếp.