Sắp đến giờ tan ca, Cung Huyền Thương sắp xếp chuẩn bị đi đón Lôi Hòa Nghi thì cửa phòng làm việc có tiếng gõ sau đó cô bước vào.
Cung Huyền Thương nhướng mày, nhìn đông hồ.
- Em về sớm vậy?
Lôi Hòa Nghi cười đi vòng ra sau ghế ôm anh từ phía sau.
- Đồ ở nhà đã rất nhiều rồi, em chỉ mua một ít đồ thiết yếu thôi nên không tốn thời gian.
Anh xong việc rồi sao?
- Xong rồi, bây giờ chúng ta đi ăn nhé?
- Vâng!
Lôi Hòa Nghi đứng thắng tầm mắt dừng lại trên bàn làm việc của anh.
- Thiệp mời này là gì vậy anh?
Cung Huyền Thương cầm lấy đưa cho cô.
- Là thiệp mời dự tiệc đầy tháng con của một người bạn diễn ra vào tối ngày mốt, em có muốn đi không?
- Em đi được sao?
- Sao lại không, buổi tiệc này có thể dẫn người thân theo!
- Ngày mốt hình như buổi tối em không có lịch trình gì cả, có thể đi với anh!
- Vậy được, để anh báo với anh ấy, bây giờ đi ăn nhé!
- Dạ!
Cung Huyền Thương sắp xếp văn kiện tắt máy tính rồi ôm eo Lôi Hòa Nghi ra ngoài.
Lôi Hòa Nghi nói muốn ăn vịt quay Bắc Kinh nên Cung Huyền Thương đưa cô đến một nhà hàng truyền thống cổ kính, vì để được yên tĩnh nên cả hai chọn một phòng bao.
Cung Huyền Thương vừa nhẹ nhàng cắt thịt thành miếng nhỏ vừa nói:
- Đúng rồi, vì danh tiếng của em đang ngày một lên cao, fan cũng tăng lên rất nhiều nên Lôi Lăng Quân đã tạo cho em một fanclub rồi, lấy tên là Bảo Nghi cung.
Em nhớ tương tác với fan nhé!
- Vâng ạ!
- Về buổi lễ trao giải Kim Loan, anh đã chuẩn bị cho em cả rồi.
Hôm đó em chỉ cần mặc và đi cùng anh thôi?
Lôi Hòa Nghi nhìn anh.
- Anh chuẩn bị hết cả rồi ạ?
Cung Huyền Thương gật đầu sau đó cẩn thận hỏi lại:
- Em không phải đang giận anh tự ý sắp xếp mà không hỏi ý anh đấy chứ?
Lôi Hòa Nghi vội xua tay.
- Anh đừng căng thẳng, em không có ý đó chỉ là không ngờ anh chuẩn bị xong nhanh như vậy.
- Hi vọng em sẽ thích!
- Anh hiểu rõ em như vậy em tin những thứ anh chuẩn bị sẽ rất hợp với em!
Cung Huyền Thương cười gật đầu, tiếp tục gấp thức ăn cho cô.
Hôm sau Lôi Hòa Nghi hoàn thành cảnh quay hôm nay thì đi đến một cửa hàng trang sức, ngày mai cô cùng Cung Huyền Thương đi dự tiệc đầy tháng, phải mua gì đó tặng cho em bé.
Công việc Cung Huyền Thương bận rộn nên cô đi thay anh, nhân viên cửa hàng nhìn thấy Lôi Hòa Nghi quần áo xinh đẹp, phong thái kiêu kỳ bước vào niềm nở tiếp đón.
- Quý khách cần gì ạ?
Lôi Hòa Nghi mím môi suy nghĩ rồi nói:
- Tôi cần trang sức tặng cho bé trai vừa đầy tháng.
- Vâng, mời quý khách đi bên này ạ!
Lôi Hòa Nghi theo nhân viên đi đến một quầy trang sức dành cho trẻ em, nhân viên mang ra một khay vòng tay, dây chuyền, lắc chân...!Lôi Hòa Nghi cẩn thận xem xét cuối cùng chọn ra một chiếc khóa trường mệnh bằng bạch kim được làm thủ công vô cùng đáng yêu, tinh xảo.
Cô lại bảo nhân viên lấy cho mình một sợi dây chuyền kiểu dáng phù hợp để mắc vào.
Nhân viên chuẩn bị xong xuôi bỏ vào hộp cẩn thận cho cô, Lôi Hòa Nghi lấy thẻ đen ra đưa nhân viên đi thanh toán, trong lúc đó tranh thủ chụp một tấm gửi cho Cung Huyền Thương.
Anh không chậm chạp đáp lại: Rất đẹp!
Lôi Hòa Nghi bật cười, chính cô càng nhìn cũng đang thấy thích, lúc này Cung Huyền Thương lại gửi đến một tin nhắn nữa.
- Tương lai con chúng ta nhất định sẽ rất tự hào vì mắt thẩm mỹ của mẹ bọn trẻ tốt như vậy cơ mà!
Lôi Hòa Nghi ngượng đỏ mặt, bất giác nghĩ đến tương lai của mình và Cung Huyền Thương, sau đó lắc đầu nhắn lại.
- Dẻo miệng, em không nói chuyện với anh nữa!
Nhân viên trả lại thẻ, Lôi Hòa Nghi nhận lấy, thấp giọng cảm ơn rồi rời đi.
Mua trang sức xong cô đi đến studio mua một bộ trang phục để ngày mai đi tiệc.
Vì là tiệc đầy tháng nên quần áo cũng không cần quá cầu kỳ hoa lệ, Lôi Hòa Nghi nghe nhân viên tư vấn một hồi ong cả đầu sau cùng thử nghĩ nếu là Cung Huyền Thương anh sẽ chọn bộ nào trong số những bộ trang phục trước mặt.
Cuối cùng Lôi Hòa Nghi chốt một chiếc váy phong cách vintage dáng dài họa tiết hoa mẫu đơn, phần áo màu trắng cổ áo có đính nơ nhỏ, tày dài, nhẹ nhàng đằm thắm mà không kém phần lịch sự trang nhã.
Lôi Hòa Nghi chợt nghĩ đến Cung Huyền Thương quyết định chọn đồ cho anh luôn.
Tủ đồ của anh ngoài đồ ngủ thì chỉ có Âu phục và Âu phục.
Ngày mai là tiệc cho trẻ nhỏ, mặc vest dường như không phù hợp lắm.
Lôi Hòa Nghi đứng dậy đi đến tủ đồ nam.
Nhìn hàng áo bên trong không khỏi tưởng tượng đến dáng vẻ anh mặc áo Polo sẽ thế nào, thầm bật cười bảo nhân viên lấy kiểu áo này theo size của Cung Huyền Thương.
Sau khi thanh toán Lôi Hòa Nghi ghi địa chỉ nhà để studio mang đến, bây giờ cô muốn đến Cung thị.
Trợ lý nói anh đang họp nên Lôi Hòa Nghi vào phòng chủ tịch chờ anh, nhân lúc rảnh rỗi cô mở điện thoại ra lướt Weibo.
Nhờ độ hot của «Người tình Paris” và «Nữ chiến binh» mà Lôi Hòa Nghi chẳng những trở nên nổi tiếng, lượng fan tăng vọt lên 10 triệu mà có không ít fan nhiệt liệt đẩy thuyền cho cô và Cung Huyền Thương.
Bởi vì nam chính của «Người tình Paris» là Vincent đã có bạn gái cộng thêm fan trong nước của anh không nhiều mà trong phim Cung Huyền Thương lại quá ngọt ngào cho nên mọi người cứ thế thuận nước đẩy thuyền.
Sau đó trong «Nữ chiến binh» Lôi Hòa Nghi biểu hiện xuất sắc nên được lòng công chúng cộng thêm Cung Huyền Thương xuất hiện phối hợp ăn ý nên fan CP ngày càng đông đảo.
Ngay cả Túc Nhạn cũng phải cảm thán đã lâu vậy rồi showbiz mới có một trận đẩy thuyền mạnh như vậy, tương lai mối quan hệ của cô và Cung Huyền Thương được công khai nhất định sẽ bùng nổ truyền thông.
À còn có Lôi Lăng Triệt, thân là thiếu tướng trẻ tuổi tài năng bậc nhất tiền đồ rộng mở, xuất thân hiển hách, gương mặt đẹp trai anh tuấn dù chỉ xuất hiện chút ít trong «Nữ chiến binh» nhưng vẫn nổi tiếng, có được không ít fan nhan khống.
Chưa kể thân là anh trai, Lôi Lăng Triệt trong lúc quay chương trình chiếu cố quan tâm Lôi Hòa Nghi không ít mặc dù khi huấn luyện anh nghiêm khắc với cô nhất nhưng với trình thám tử của cộng đồng mạng sao có thể không nhận ra điều khác lạ.
Việc này càng dấy lên hoài nghi trong lòng khiến mọi người thảo luận nhiều hơn, chương trình càng hot, tỉ lệ người xem không ngừng tăng lên.
Lôi Hòa Nghi vào fanclub tương tác một hồi, nói chuyện phiếm, đang say sưa thì Cung Huyền Thương bước vào.
- Em xem gì mà tâm trạng tốt vậy!
- Một số bình luận của fan thôi ạ, mọi người đều rất đáng yêu!
Cung Huyền Thương ngồi xuống cạnh cô.
- Đây là tín hiệu tốt, tương lai em sẽ không dễ bị bắt nạt nữa.
- Vâng!
- Hôm nay lại rảnh rỗi đến tìm anh sao?
Lôi Hòa Nghi đảo mắt vẻ mặt tinh nghịch.
- Em vừa từ studio đến, chọn lễ phục cho em rồi sẵn tiện cũng đã chọn cho anh xong.
- Em lại vừa làm chuyện gì mờ ám với lễ phục của anh đúng không, nếu không vẻ mặt sao lại xảo quyệt như vậy?
Lôi Hòa Nghi phồng miệng đánh lên vai anh một cái.
- Có lòng tốt chọn đồ cho anh anh lại nói em xảo quyệt, em vẫn nên trả lại thì hơn.
Cung Huyền Thương bật cười ôm cô ngồi lên đùi mình.
- Tiểu tổ tông đừng giận nhé, anh xin lỗi, anh chỉ đùa thôi, đồ em chọn dù là gì anh cũng sẽ vui vẻ mặc, nhé!
- Vậy còn được!
- Em đã ăn gì chưa?
- Vẫn chưa!
- Anh gọi người chuẩn bị, em ăn xong thì nghỉ ngơi một lát, anh nhớ không nhầm thì chiều nay còn có cảnh quay đúng không?
- Vâng!
- Vậy chiều anh cùng em đến trường quay, anh xem qua rồi, hôm nay chúng ta có cảnh quay tối.
- Cảnh quay của em em còn không nhớ hết mà anh lại nhớ kỹ như vậy ư?
- Dĩ nhiên!
Lôi Hòa Nghi thật sự không hiểu sao Cung Huyền Thương có thể lợi hại như vậy, việc ở Cung thị rồi nội bộ Cung gia đã đủ anh mệt chết nhưng anh vẫn nhớ rõ tường tận mọi thứ liên quan đến cô.
Đổi lại là cô chưa chắc có thể làm tốt như anh.
Lát sau khi đã lấp đầy cái bụng đói, Lôi Hòa Nghi không quấn lấy Cung Huyền Thương nữa mà vào phòng nghỉ ngủ một giấc đợi báo thức reo lên thì chỉnh trang rồi ra ngoài cùng Cung Huyền Thương đến trường quay.
Cảnh quay buổi chiều không có gì phức tạp, xong xuôi thì mọi người đến địa điểm quay tiếp theo - hộp đêm.
Vì đây là cảnh Hoắc Ly đến hộp đêm giải tỏa tâm trạng.
Từ nhỏ cô là viên ngọc quý trong tổ chức bên cạnh có hai vệ sỹ thân cận lớn lên cùng nhau, quan hệ thân thiết như ruột thịt, một trong số đó là Quyết Lệ.
Người còn lại là Quyết Ẩn - trong lúc bảo vệ Hoắc Ly khỏi bị ám toán đã bị cảnh sát ngầm bắn chết nên cô cực kỳ căm hận cảnh sát.
Sau khi tổ chức tang lễ cho Quyết Ẩn, hôm sau Hoắc Ly lén đến hộp đêm để phát tiết, sau khi bố cô phát hiện ra thì sai Quyết Lệ đến đưa cô về.
Lôi Hòa Nghi đi thay đồ, vì cảnh quay ở hộp đêm nên phong cách sẽ có chút thay đổi.
Cô mặc một chiếc áo đen không dây ôm sát cơ thể để lộ bờ vai trắng nõn, bên ngoài khác thêm áo khoác da màu đen, chân váy da ngắn ngang đùi, chân mang giày boots, đôi chân dài trắng nõn được bao bọc bởi tất lưới đen vô cùng quyến rũ mị hoặc.
Mái tóc dài xõa tung sau lưng, vừa phóng khoáng lại hoang dã.
Chuyên viên trang điểm giúp cô make up theo phong cách nổi loạn cá tính, Lôi Hòa Nghi nhìn người trong gương dường như không nhận ra mình.
Cung Huyền Thương không thay đổi gì nhiều, chỉ đổi sang từ sơ mi trắng sang sơ mi đen, không mang cà vạt, khuy áo cởi da 2 nút để lộ một phần xương quai xanh mạnh mẽ rắn rỏi đang đứng trước hành lang đợi Lôi Hòa Nghi.
Cô mở cửa bước ra nhìn thấy anh thì xoay một vòng, vẻ mặt chờ mong.
Còn Cung Huyền Thương nhìn thấy Lôi Hòa Nghi trước mắt xinh đẹp hoang dã, phong tình vạn chủng bất giác nuốt một ngụm nước bọt, cả người khô nóng, đặc biệt đôi chân dài miên man trong đôi tất lưới kia khiến anh thật sự có một vài suy nghĩ không trong sáng.
Lôi Hòa Nghi tiến sát đến anh.
- Cung Huyền Thương...
Anh giật mình hoàn hồn lại, nhíu mày nhìn cô:
- Bắt buộc phải mặc như vậy sao?
- Dĩ nhiên rồi.
- Anh thật sự không muốn người khác nhìn em trong dáng vẻ này.
Lôi Hòa Nghi nhướng mày mở to mắt nhìn anh, dáng vẻ lơ ngơ.
Cung Huyền Thương bị dáng vẻ này của cô kích thích, nhắm mắt thở dài, biết nơi đây không có ai thì nhanh như chớp bắt lấy tay cô đặt lên đũng quần mình, Lôi Hòa Nghi cảm nhận được sự to lớn nóng bỏng cứng rắn dưới tay thật bén mình thu tay lại, dùng ánh mắt như nhìn kẻ vô lại nhìn Cung Huyền Thương.
- Giờ thì em biết tại sao chưa?
- Anh...!anh...!anh lưu manh!
Lôi Hòa Nghi như chạy trốn mãnh thú mà chạy một mạch không dám quay đầu lại, Còn Cung Huyền Thương cười khổ quay người đi vào nhà vệ sinh.
Cảnh quay bắt đầu, hộp đêm nhạc mở nhạc sôi động, ánh đèn nhấp nháy, xa hoa trụy lạc.
Hoắc Ly ngồi ở vị trí dành cho khách VVIP, dáng vẻ lạnh lùng thong dong uống từng ngụm rượu.
Ánh mắt lạnh nhạt hờ hững như xem thường tất thảy, chỉ có cô biết trong lòng cô lúc này là nỗi căm hận với những cảnh sát kia.
Có không ít tay ăn chơi đã để ý đến cô, ngấp nghé đến gần nhưng đều bị Hoắc Ly xem là không khí đến một ánh mắt cũng lười bố thí.
Có một tên không biết sống chết ngồi xuống choàng tay qua vai cô, ánh mắt Hoắc Ly lóe lên một cái quay đầu nhìn lại, ánh mắt lạnh lẽo như dao, mang theo sát khí chết chóc khiến tên kia rụt người.
Nhưng ngại là đàn ông lại bị lép vế bởi một cô gái, hắn ta đứng lên cầm cổ tay Hoắc Ly muốn kéo cô đứng dậy.
Hoắc Ly nhếch môi đứng dậy, động tác nhanh như chớp bẻ quặp cánh tay hắn ta, có thể nghe được một tiếng rắc giòn tan sau đó là tiếng thét đau đớn của hắn, Hoắc Ly đạp hắn ta nằm xuống bàn, chân dẫm lên lưng hắn.
Cô lúc này như con robot, đập vỡ chai rượu trên bàn, cầm lấy cổ chai giơ lên chuẩn bị đâm xuống, mọi người xung quanh hét chói tai bịt mắt lại.
Đúng lúc này cánh tay chuẩn bị đâm xuống của cô bị người khác ngăn lại, Hoắc Ly ngẩng đầu lên, là Quyết Lệ.
Dáng vẻ khôi ngô tuấn tú nhưng lại lạnh lẽo sắc bén hệt như một cỗ máy giết người được lập trình sẵn - Quyết Lệ, anh lúc này nhìn Hoắc Ly, không nói gì, cô thả lỏng tay vứt mảnh vỡ sang một bên, ngồi xuống sofa vắt chéo chân khoanh tay hờ hững.
Quyết Lệ nhìn xuống tên đàn ông không biết sống chết đắc tội tiểu thư nhà mình, nghiêng đầu nhìn thủ hạ ra lệnh bọn họ mau xử lý.
Mọi thứ trở về như cũ, Quyết Lệ bước tới cúi đầu nói với Hoắc Ly.
- Tiểu thư, ông chủ bảo tôi đón cô về!
- Không về!
- Tiểu thư, đừng bướng bỉnh nữa!
Giọng điệu đã hạ thấp, vừa có chút bất đắc dĩ lại có chút nuông chiều dung túng.
Đạo diễn ngồi một bên ngưỡng cổ nhìn Cung Huyền Thương, vẻ mặt ngơ ngác