Lôi Hòa Nghi, Ninh Mẫn và Lantana đến trung tâm thương mại shopping.
Được một nửa thì Quang Tuấn gọi cho Ninh Mẫn, Lôi Hòa Nghi và Lantana lập tức đẩy cô đi hẹn hò, Quang Tuấn không dễ gì mới theo đuổi được Ninh Mẫn nên hai người không dám chiếm dụng thời gian yêu đương của Ninh Mẫn, sau cùng còn lại hai người đi shopping nhưng chủ yếu là Lantana mua, Lôi Hòa Nghi giúp cô chọn.
- Nghi bảo, sao hôm nay cậu khiêm tốn thế, không mua gì hết?
- Không vội, lần trước ở Rome Thương mua cho mình không ít đồ, đều là mẫu mới chưa kịp tung ra nên mình không tính mua thêm.
Đợi câu mua chán rồi thì chúng ta đi dạo sang khu đồ nam, mình mua thêm ít đồ cho Thương và mọi người!
- Được rồi!
Lantana càn quét không ít cửa hàng, vệ sỹ theo sau xách theo túi lớn túi nhỏ khiến Lôi Hòa Nghi nhịn không được bảo bọn họ mang xuống để vào cốp xe trước.
Vệ sĩ nghe thế lập tức nhận lệnh, Lôi Hòa Nghi và Lantana đi sang khu quần áo nam.
Lôi Hòa Nghi mua vài bộ đồ ngủ và áo Polo theo size của Cung Huyền Thương, thêm vài cái cà vạt, không mua Âu phục vì Cung Huyền Thương có nhà thiết kế riêng mỗi tuần đều mang quần áo mới đến nên Lôi Hòa Nghi cũng không cần mua thêm, dù sao đồ cô mua Cung Huyền Thương sẽ yêu thích nhưng lại không bằng được đồ thiết kế riêng.
Dáng người của Cung Huyền Thương vừa đẹp vừa chuẩn nên mua gì cũng đẹp, Lôi Hòa Nghi không khỏi vung tay hào phóng khiến nhân viên vui mừng đỏ mặt.
Vì Lôi Hòa Nghi mua nhiều cho nên thanh toán xong nhân viên kiến nghị cô để lại địa chỉ, cửa hàng sẽ giao đồ tận nơi, vệ sỹ vẫn chưa trở lại nên Lôi Hòa Nghi cũng gật đầu ghi lại địa chỉ nhà mình.
- Lantana, cậu không mua gì cho Olearn hả?
- Phong cách của Olearn thay đổi thất thường không giống Cung tổng nhà cậu, mình chạy không kịp mạch não của anh ấy cho nên lười chọn!
- Quần áo khó chọn như vậy chi bằng đi mua phụ kiện đi!
- Cũng được, phụ kiện suy ra vẫn dễ chọn hơn! Đi thôi!
Hai người lại đi sang cửa hàng đồng hồ của Rolex.
Lantana và Lôi Hòa Nghi dưới sự giới thiệu nhiệt tình của nhân viên cũng biết được không ít mẫu mới.
- Lantana à, mình nghĩ mình sẽ mua tặng cho bố và anh trai nữa.
Mẫu đồng hồ này cũng rất hợp với họ!
- Cậu nói như vậy mình cũng muốn mua gửi về Mỹ!
- Dạo thêm đi!
Nhân viên thấy Lantana và Lôi Hòa Nghi nói muốn mua mà giọng điệu lại có vẻ không chỉ mua một cái thì cười càng thêm tươi.
- Hai vị tiểu thư, nhãn hàng của chúng tôi vừa ra một bộ sưu tập mới số lượng giới hạn.
Toàn thế giới chỉ có 200 chiếc đồng hồ, riêng ở cửa hàng chúng tôi đã có 6 chiếc, nếu hai vị có hứng thú có thể xem qua...
Lôi Hòa Nghi và Lantana bốn mắt nhìn nhau tính bảo nhân viên cho xem thử thì phía sau vang lên một giọng nói chói tai, khẩu khí lại rất kiêu ngạo:
- Đồng bồ bản giới hạn sao, tôi muốn xem, phiền cô lấy ra cho tôi xem!
Lôi Hòa Nghi quay đầu nhìn lại, một cô gái trẻ xinh đẹp, khắp người đều là đồ hiệu đắt tiền, nhìn phong cách có chút thời thượng, xem ra là một tiểu thư con nhà giàu, tính cách có phần kiêu ngạo đỏng đảnh...!Mà người bên cạnh lại là một người bạn cũ - Tô Tử Liên đã lâu không gặp!
Lantana vừa nhìn đã nhíu mày, mười phần địch ý.
Mà Tô Tử Liên gặp hai người vẻ mặt cũng không có chút biểu cảm gì giống như không hề quen biết.
Lantana vừa định lên tiếng thì Lôi Hòa Nghi đã giữ tay cô ấy lại, Lantana lập tức đứng yên, Lôi Hòa Nghi nói với nhân viên:
- Phiền cô cho tôi xem thử!
- Vâng ạ!
Nhân viên tay đeo bao tay cẩn thận kéo ngắn kính ra, bên trong ngăn kính là 6 chiếc đồng hồ đặt ngay ngắn cẩn thận, nhìn sơ qua đã cảm thấy khí chất sang trọng đặc biệt, mỗi cái nhìn bề ngoài thì không có gì khác biệt nhưng nhìn kỹ sẽ có những chi tiết không hề giống nhau, tạo nên sự khác biệt cho mỗi chiếc đồng hồ, chẳng trách lại có giới hạn, Lôi Hòa Nghi cực kỳ ưng ý.
Đột nhiên bả vai bị huých một cái, là cô gái đi cùng Tô Tử Liên bước đến.
- Dáng vẻ như lần đầu nhìn thấy đồ đắt tiền vậy, không biết có mua nổi không?
Tô Tử Liên lập tức nhẹ giọng lên tiếng:
- Tiểu thư, cô đừng nói vậy!
- Tôi nói cũng không sai biệt lắm!
Lôi Hòa Nghi phủi phủi bả vai sau đó nhìn Tô Tử Liên và cô gái kia, nghe cách xưng hô thì cũng phần nào đoán được thân phận cô gái kia.
Hẳn là con gái ông chủ công ty nơi Tô Tử Liên đang làm việc - Cao Như Hân.
Lantana ghé vào tai cô nói nhỏ:
- Con gái ông chủ WF, vừa từ nước ngoài về.
- Mình biết rồi!
Lôi Hòa Nghi đứng sang một bên đánh giá đồng hồ.
Mua cho cả Cung Huyền Thương, anh trai bố...!tặng cho Bạc Kình Thương xem như quà cảm ơn thì vừa đủ nhỉ!
- Lantana, cậu có thích chiếc đồng hồ nào trong 6 chiếc này không?
Lantana hạ thấp giọng nói:
- Cậu muốn mua thì cứ mua đi, ở cửa hàng này chỉ có 6 chiếc, mình không giành với cậu, các trung tâm thương mại ở Mỹ có nhiều hơn 6 chiếc, anh trai mình thông tin nhanh lắm, kiểu gì anh ấy cũng mua được thôi.
Mà phong cách này không phù hợp với Olearn nên mình không nghĩ sẽ tặng anh ấy.
- Mình hiểu rồi!
Lôi Hòa Nghi còn chưa kịp quay sang bảo nhân viên mình muốn mua thì Cao Như Hân đã nhanh tiếng nói trước.
- Tôi mua đồng hồ này, gói lại cho tôi!
Tô Tử Liên vội kéo tay cô ta:
- Tiểu thư, hai vị kia đến trước, chúng ta có phải nên hỏi xem bọn họ mua cái nào trước không?
Tính tình Cao Như Hân không tốt, được sủng sinh hư nghe Tô Tử Liên nói thế thì lập tức nhíu mày hất tay cô ta ra.
- Ý cô là tôi phải nhường bọn họ chọn trước còn tôi phải mua lại cái bọn họ không cần sao? Tô Tử Liên, tôi là đại tiểu thư Cao gia, không giống cô, thứ tôi muốn không bao giờ là thứ người khác không cần.
Mà bên cạnh Lantana và Lantana sắc mặt cũng không tốt lắm.
Không phải vì sự tự cao của Cao Như Hân mà là giọng điệu của Tô Tử Liên giống như muốn ba người bọn cô nảy sinh mâu thuẫn với nhau vậy.
Đã vậy...
- Xin lỗi, cửa hàng cô có 6 cái đồng hồ này đúng không, tôi lấy hết!
Nhân viên đang lo sợ Cao Như Hân sẽ nổi giận thì lập tức bị Lôi Hòa Nghi dọa cho một trận.
- Dạ...!hả...!tiểu thư mua cả 6 cái sao ạ?
- Phải!
Nhân viên không dám tin nhìn Lôi Hòa Nghi rồi nhìn gương mặt nghẹn đến đỏ bừng của Cao Như Hân.
Thấy thế Cao Như Hân không thèm để ý Tô Tử Liên nữa đi đến đối diện Lôi Hòa Nghi chất vấn:
- Này cô, đồng hồ đó tôi cũng muốn dựa vào đâu cô mua hết cả 6 cái mà cô có thể trả tiền nổi sao? Đây là bộ sưu tập số lượng giới hạn của Rolex đó...
Lôi Hòa Nghi khoanh tay, khí thế không hề thua kém đáp lại:
- Cao tiểu thư đúng không, hai chúng ta một trước một sau vào cửa hàng nhưng cô hai lần chen ngang tôi, tôi có thể không để ý.
Hiện tại tôi muốn mua đồ còn phải hỏi ý cô sao.
Ngược lại tôi thấy nếu cô không bị ai đó làm tốn mất vài giây thì cô đã sớm mua trước tôi rồi, phải không?
Vài câu nói của Lôi Hòa Nghi giống như gió đông thổi lửa giận của Cao Như Hân về phía Tô Tử Liên.
Tô Tử Liên siết chặt tay trừng mắt nhìn Lôi Hòa Nghi, Cao Như Hân cũng lườm Tô Tử Liên một cái.
- Tôi không quan tâm, tôi chỉ biết tôi muốn mua đồng hồ đó cho nên cô không thể mua cả 6 cái được, huống chi nhìn cô cũng không giống người có thể trả tiền cho cả 6 cái đồng hồ cùng một lúc.
- Sao cô khẳng định tôi không trả nổi.
Tôi lại thấy cô gái đi cùng cô cũng rất có tiếng nói trong giới thời trang, cô ấy hẳn phải rõ tôi có trả nổi 6 chiếc đồng hồ không chứ?
- Ý gì?
Lôi Hòa Nghi nhún vai, không muốn giải thích thêm mắc công Tô Tử Liên lại có cớ biến cô thành kẻ xấu xa độc ác.
Lantana thấy thế lập tức tiến lên.
- Hai người đứng đây tranh chấp cũng chỉ tốn thời gian, như vầy đi.
Bạn tôi có thẻ đen, Cao tiểu thư hẳn cũng sẽ có thẻ đen, hai người lấy ra chiếc thẻ có hạn mức thanh toán cao nhất của mình, ai lớn hơn người đó mua trước? Được không?
Cao Như Hân có thẻ đen thanh toán không giới hạn, lập tức hất cằm kiêu ngạo đồng ý.
- Được thôi, chẳng lẽ tôi lại thiếu chút tiền đó?
Lantana bật cười, vỗ vỗ vai Lôi Hòa Nghi rồi đứng sang một bên.
Cao Như Hân thấy ra chiếc thẻ đen không giới hạn của ngân hàng Lục thị - ngân hàng top đầu đất nước, dáng vẻ thắng chắc.
Mà Lôi Hòa Nghi lại ung dung lấy ra chiếc thẻ đen Palladium Cung Huyền Thương tặng cô dịp sinh nhật.
Cô dùng hai ngón tay kẹp lấy thẻ, dưới ánh đèn cửa hàng tấm thẻ đen phát ra ánh sáng chói mắt, Cao Như Hân chỉ nhìn thấy dòng chữ JP Morgan Chase liền tái mặt, mà Lôi Hòa Nghi trực tiếp đưa cho nhân viên.
- Đóng gói cả 6 chiếc đồng hồ cho tôi, cảm ơn!
Nhân viên run rẩy cầm lấy chiếc thẻ đen hơn cả một gia tài từ tay Lôi Hòa Nghi, vừa bảo đồng nghiệp đóng gói vừa đi thanh toán.
Mà Cao Như Hân vẫn chưa hết bàng hoàng, giọng nói lắp bắp:
- Thẻ đen JP Morgan...!là của cô...
- Của chồng tôi tặng cho tôi...!xem như là của tôi đi!
- Chồng...!của cô rốt cuộc là ai?
Cao Như Hân nhìn Lôi Hòa Nghi còn rất trẻ tuổi nên nghĩ rằng chồng của cô cũng sẽ không chênh lệch bao nhiêu tuổi với cô.
Mà ở đất nước này người trẻ tuổi sở hữu được thẻ đen của Ngân hàng JP Morgan thật sự đếm trên đầu ngón tay, mà ai sở hữu được đều có thế lực một tay che trời.
Hôm nay cô ta lại đắc tội vợ người ta, hậu quả thật sự không dám nghĩ tới...!Mà sợ hãi đâu chỉ có Cao Như Hân, Tô Tử Liên bên cạnh khi nhìn thấy thẻ đen của Lôi Hòa Nghi cũng đã bắt đầu đứng ngồi không yên.
Vốn đơn giản nghĩ rằng với tính tình khó chiều của Cao Như Hân chỉ cần khích tướng một chút sẽ khiến cho Lôi Hòa Nghi và Lantana chịu thiệt bởi vì hai người không thích ồn ào càng không thích gây chuyện.
Nhưng không ngờ cuối cùng người chịu thiệt lại là Cao Như Hân, mà cô tiểu thư này mỗi lần giận lên là sẽ đổ hết lên người bên cạnh, chỉ sợ lần này Tô Tử Liên lại ăn đủ mệt mỏi.
Nhưng Tô Tử Liên lại quên mất, Lôi Hòa Nghi và Lantana trước giờ đều là người có thù tất báo, chưa bao giờ để bả thân chịu uất ức.
Đối với sự sợ hãi của Cao Như Hân, Lôi Hòa Nghi vẫn mỉm cười đáp lại:
- Cao tiểu thư không cần thắc mắc, nếu là cùng một tầng lớp có cơ hội sớm muộn gì cũng sẽ gặp nhau thôi!
Lúc hai người trò chuyện thì nhân viên cũng đã gói đồ xong gửi lại cho Lôi Hòa Nghi cả đồng hồ lẫn thẻ đen.
Lôi Hòa Nghi cất lại vào ví, trước khi đi thì nói với Cao Như Hân.
- Cao tiểu thư, tôi sẽ xem như cô tuổi trẻ bồng bột nên không tính toán chuyện hôm nay.
Có điều cô không biết tôi và bạn tôi là ai nhưng người đi bên cạnh cô lại biết rõ chúng tôi.
Tốt xấu gì cũng tốt nghiệp từ một trường đại học nhưng cô ấy có vẻ đánh giá thấp tôi và bạn của tôi bao gồm cả Cao tiểu thư.
Không biết cô giữ một người như vậy bên cạnh là tốt hay xấu đây, dù sao thì cũng chúc cô một ngày tốt lành?
Nói rồi Lôi Hòa Nghi lập tức rời đi cùng Lantana còn Cao Như Hân thì nhìn Tô Tử Liên bằng ánh mắt lạnh lùng như muốn