Lôi Lăng Quân nghe bên đoàn làm phim xảy ra chuyện thì liền nóng nảy.
Vốn dĩ với quy mô và tài lực của Lôi Phong thì chẳng sợ một bộ phim bị hủy.
Sở dĩ anh nóng giận như vậy bởi vì ‛Giang sơn mỹ nhân’ có ý nghĩa rất đặc biệt với anh, cũng vì thế nên vốn đầu tư cho bộ phim này rất lớn.
Lỗ không nói, đáng giận hơn là bộ phim này là tâm huyết anh chỉnh sửa rất nhiều năm, chuẩn bị từng li từng tí cho đến khi khởi quay.
Đột nhiên trước lúc bấm máy khởi quay mấy ngày lại nhận được tin xảy ra vấn đề, người có tính tình tốt tới đâu cũng không bình tĩnh được huống chi là một Lôi Lăng Quân không giỏi che giấu cảm xúc.
- Xảy ra vấn đề, vấn đề ở đâu.
Kịch bản, phim trường, đạo cụ, phục trang...rốt cuộc là gì?
- Dạ...là diễn viên!
- Kẻ nào lại dám xem bản thiếu gia không ra gì như thế?
Về phần diễn viên của ‛ Giang sơn mỹ nhân ’, từ chính đến phụ, trong công đoạn chọn lọc đều có sự góp mặt của Lôi Lăng Quân.
Đồng nghĩa với việc tất cả diễn viên đều biết tầm quan trọng của bộ phim này, anh không nghĩ ra được là kẻ nào lại ngu ngốc gây ra chuyện như thế.
- Dạ là nữ chính của phim Chúc tiểu thư Chúc Lam.
Cô ấy không nói gì, chỉ gửi một tin nhắn cho đạo diễn Quang, sau đó xuất ngoại rồi.
- Chúc Lam, xuất ngoại, cô ta bị điên sao? Chẳng phải trước đó còn tranh đến sứt đầu mẻ trán để giành lấy vai diễn này sao? Cô ta xuất ngoại làm gì?
- Dạ, người của ta điều tra được Chúc tiểu thư nhận được lời mời thử vai cho một bộ phim Hollywood, có lẽ cô ấy muốn đánh cược nên quyết định từ bỏ vai nữ chính của ‛ Giang sơn mỹ nhân ’.
- Giỏi lắm, Chúc Lam, dám không xem bản thiếu gia ra gì.
- Lôi tổng, thời gian ấn định để bấm máy đã cố định, Apmando Ảnh đế cũng đã sắp xếp thời gian để quay phim, không thể dời lại được.
- Để từ từ tôi suy nghĩ.
Trước tiên kết thúc hợp đồng giữa Lôi Phong với Chúc Lam, toàn bộ tài nguyên Lôi Phong cho Chúc Lam đều thu lại hết cho tôi.
Tiền vi phạm hợp đồng giữa cô ta và Lôi Phong, tôi sẽ trả.
Đợi cô ta quay về bắt cô ta trả tiền vi phạm hợp đồng với đoàn làm phim cho tôi.
- Dạ, Lôi tổng!
Lôi Lăng Quân cúp máy, đưa tay nhéo nhéo trán, tức giận đập tay lên bàn.
Nén một bụng lửa giận xuống, Lôi Lăng Quân di chuyển chuột, mở file kịch bản ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ ra, bình tĩnh xem lại kịch bản.
- Nữ chính Thiên Vũ - công chúa Nhạc quốc, xinh đẹp ít ai sánh bằng, thiên tư trác tuyệt, tài hoa vô hạn.
Giới giải trí bây giờ chỉ có Chúc Lam là người có dung mạo và khí chất tương đối phù hợp với nhân vật này.
Bây giờ tổ chức thử vai cũng không còn kịp, những diễn viên có thực lực đều không phù hợp với hình tượng nhân vật.
Rốt cuộc phải là ai đây...Xinh đẹp, cao quý, tài hoa, xuất chúng...
Lôi Lăng Quân nhắm mắt suy nghĩ, miệng lẩm nhẩm đột nhiên trong đầu xuất hiện bóng dáng em gái nhà mình.
Anh vui vẻ vỗ tay một cái rõ to:
- Nghi Nghi, đúng rồi, chính là Nghi Nghi.
Em gái bản thiếu gia vừa xinh đẹp, vừa tài giỏi, lại là thiên kim tiểu thư, khí chất cao quý xuất chúng từ trong xương cốt, chính là ‛ công chúa ’ danh xứng với thực.
So với Chúc Lam thì phù hợp với hình tượng công chúa Thiên Vũ hơn không biết bao nhiêu lần.
Nữ chính là Nghi Nghi, nam chính là Apmando, hahaha, cơ hội tốt.
Em gái ơi, mau về đi, trở về cứu rỗi cuộc đời anh trai nào.
Lôi Lăng Quân gấp rút chạy ra ngoài, đứng ở cửa lớn chờ em gái về.
Lôi Hòa Nghi cũng không để anh trai chờ lâu, Lôi Lăng Quân đợi chưa tới mười phút thì cô đã lái xe từ bệnh viện quân y về.
Cô vừa vào nhà đã bắt gặp vẻ mặt chân chó của anh hai, cô nhíu mày nghi hoặc:
- Anh, đừng dùng vẻ mặt đó nhìn em, đừng làm em sợ nha.
- Không có gì, có việc nhờ em giúp thôi.
- Nhờ em, nhìn vẻ mặt anh thế này hẳn là việc không nhỏ đâu.
- Quan trọng, đúng là rất quan trọng chỉ có em gái yêu quý mới giúp được anh thôi.
- Anh nói em nghe xem nào!
- Lên phòng làn việc của anh đi, nói không em sẽ không hiểu được đâu.
- Vâng!
Lôi Hòa Nghi theo anh trai lên phòng làm việc, Lôi Lăng Quân đưa kịch bản lưu trên máy tính cho cô coi.
Lôi Hòa Nghi cũng chú tâm đọc xem, trong đầu lại cảm thấy bộ phim ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ này không tồi, lại có cảm giác rất quen thuộc.
Dù đã đọc xong kịch bản, cô vẫn như cũ chìm đắm trong đó, mãi khi Lôi Lăng Quân gọi thì mới hoàn hồn.
- Anh, anh đưa em xem kịch bản này là có ý gì?
- Chuyện là Giang sơn mỹ nhân ’ này đã được ấn định thời gian bấm máy khởi quay.
Không ngờ là xảy ra chuyện nên gặp chút rắc rối.
- Hả, rắc rối gì?
- Nữ chính của phim đột nhiên xuất ngoại, bỏ quay, anh đã chuẩn bị rất kỹ cho bộ phim này, vốn đầu tư cũng rất lớn.
Nam chính còn có dự án khác, không thể dời lịch quay ảnh hưởng đến công việc của người ta.
- Cho nên?
- Cho nên em có thể chấp nhận lời thỉnh cầu của anh, chấp nhận vai nữ chính này không?
Lôi Hòa Nghi chút nữa thì bị sặc nước miếng của chính mình, không dám tin nhìn Lôi Lăng Quân:
- Anh, chuyên ngành em học là kinh doanh không phải diễn xuất.
- Anh biết, anh biết, chưa nhắc đến diễn xuất, hiện tại anh chỉ biết em là người phù hợp nhất cho hình tượng công chúa Thiên Vũ mà thôi.
- Anh cũng xem trọng em quá rồi.
- Không phải xem