Chiêm Ngọc dựa vào bồn tắm, cau mày, hồi tưởng hai ngày ở cùng Thẩm Tùng An.
Từ ngày đầu tiên gặp mặt ở phòng đàn, Thẩm Tùng An chủ động chào hỏi, cho tới buổi tối hôm nay Thẩm Tùng An cầm tay cậu, cậu càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Kết hợp hai ngày này ở chung, biểu hiện của đối phương làm cậu thấy mình được coi trọng, loại coi trọng này giờ ngẫm lại, thậm chí có chút đường đột.
Nếu không phải rõ ràng bọn họ vừa mới nhận thức hai ngày, cậu cơ hồ cho rằng Thẩm Tùng An đối mình......
"!!"
Ý thức được mình suy nghĩ cái gì, Chiêm Ngọc giật mình, vì mình tự mình đa tình cảm thấy kinh ngạc, vành tai tức khắc liền đỏ, nghĩ thầm chính mình thật sự quá không biết xấu hổ.
Đối phương chính là Thẩm Tùng An.
Năm ba mươi tuổi, nam thần đỉnh cấp của giải trí trong nước, cao 1m9, chân dài 1m8.
Đến cả mẹ đều là fans của anh, Weibo có hơn tám triệu fans, trong đó lão bà phấn đại khái có hai phần ba.
Mấy tin tức này đều là Chiêm Ngọc nghe trợ lý nói, trợ lý chính là một trong số lão bà phấn.
Cậu không truy tinh, nhưng cũng biết một người được truy phủng nhiệt độ nóng bao nhiêu.
Thử hỏi người đội vòng hoa đứng ở đỉnh như vậy, sao có thể thích mình đâu?
Nghĩ như vậy không phải vì cậu coi nhẹ mình, mà là thời gian hai người quen quá ngắn, căn bản không hiểu rõ nhau, Thẩm Tùng An sao có thể thích một người vừa nhận thức không đến hai ngày? Cũng quá không hợp tình hợp lý.
"...... Thật ngốc."
Chiêm Ngọc vì sự động não như thiên quân vạn mã chạy qua mà cảm thấy thẹn, tai nóng muốn mạng, hít một hơi thật sâu, nín thở chìm vào trong bể nước.
Tắm xong, cậu vừa xoa tóc vừa bước ra.
Chờ cậu sấy tóc xong, mới phát hiện di động có một tin Wechat tới từ Thẩm Tùng An chưa đọc.
Đối phương gửi tin hai mươi phút trước, nói cho cậu là đã về đến nhà.
Chỉ là một tin báo bình an mà thôi, hai người quen bình thường, đặc biệt Thẩm Tùng An tự mình về, về đến nhà nói một tiếng thực bình thường.
Chiêm Ngọc nghĩ vậy, áp nghi hoặc vẫn còn quanh quẩn dưới đáy lòng, trả lời đối phương "Biết", sau đó tắt đèn lên giường nằm xuống.
Bởi vì trong lòng luôn có chút kỳ quái, ngày hôm sau đi học, Chiêm Ngọc không khỏi chú ý Thẩm Tùng An nhiều một ít, phát hiện ngôn hành cử chỉ của đối phương hết thảy đều phi thường lễ phép thoả đáng, không có bất luận cái gì không đúng.
Thẩm Tùng An chú ý tới ánh mắt cậu, ngừng tay kéo đàn, dò hỏi: "Là tôi sai nơi nào rồi sao?"
Anh nói làm Chiêm Ngọc phản ứng lại ánh mắt quá rõ ràng, vội vàng thu liễm: "Không có không có, kéo rất khá."
Cậu dừng một chút, nhớ tới ngày hôm qua Thẩm Tùng An diễn tấu xong đối mình lộ ra ánh mắt cầu khích lệ, không khỏi lại thêm một câu: "Lúc giữ phím kéo thuần thục hơn nhiều, ngày hôm qua về có luyện tập sao?"
Thẩm Tùng An đáp: "Có luyện qua một hồi."
Nói xong anh lại tiếp tục luyện tập, lực chú ý đều tập trung ở đàn violon trên tay, không cùng Chiêm Ngọc nhiều lời.
Thật sự suy nghĩ nhiều quá đi.
Chiêm Ngọc sờ sờ mũi nghĩ thầm, yên lặng vứt ý tưởng hoang đường tối hôm qua sau đầu.
......
Nháy mắt, một tuần Chiêm Ngọc dạy Thẩm Tùng An cùng Lâm Duệ Hàm học đàn violon đã qua.
Thẩm Tùng An không có hành động gì đặc biệt làm Chiêm Ngọc thấy khả nghi, mỗi ngày anh đi học đúng giờ, tan học rời đi, không có ở lại. Trừ bỏ vấn đề học tập, cơ hồ không cùng Chiêm Ngọc nhắc tới cái khác.
Hai người tuy rằng thêm bạn tốt WeChat, nhưng lịch sử trò chuyện vẫn như cũ dừng ở câu báo bình an. Ngay cả nhóm WeChat ba người, Thẩm Tùng An cũng hiếm khi nói chuyện.
Những thứ đó làm Chiêm Ngọc sinh ra nghi ngờ, giống như ngẫu nhiên hiểu lầm, vòng quanh hai người một vòng, lại biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.
Dưới tình huống như thế, Chiêm Ngọc tự nhiên xem hành động trước đó của Thẩm Tùng An là tri kỷ, là anh đối với người ta tốt, cậu lại nghĩ, rốt cuộc hai người lần đầu tiên gặp mặt ở rạp hát lớn Arthur ngày đó, đối phương để lại khăn tay, có thể rõ người này tốt bao nhiêu.
Chiêm Ngọc đối Thẩm Tùng An có hảo cảm, là từ khăn tay bắt đầu, đương nhiên hảo cảm này chỉ là đối bằng hữu, không phải là cái loại hảo cảm kia.
Bài Thẩm Tùng An cùng Lâm Duệ Hàm diễn trong phim sẽ có hậu kỳ chỉnh sửa thêm vào, bọn họ muốn học chỉ là cơ sở kéo đàn cùng ấn phím linh tinh mà thôi, trước mắt đã học không sai biệt lắm, chương trình học cũng sắp kết thúc.
Động tác Dư Thu bên kia cũng thực mau, lấy được kịch bản hơn một tuần, cô cũng sửa hơn phân nửa.
Bởi vì sửa kịch bản, thời gian quay chậm lại, vì tranh thủ quay chụp, Thi Minh ở trước lúc lấy được bản sửa, đầu tiên anh ta tìm diễn viên, nói việc diễn nhân vật và học diễn ra sao, sau chuẩn bị khởi quay.
Nghi thức khởi động máy cùng ngày, Thẩm Tùng An không đi hiện trường, Chiêm Ngọc chỉ là lão sư chỉ đạo nhạc cụ mà thôi, đồng dạng cũng không tham gia.
Sau khi nghi thức chấm dứt, Thi Minh cho người gửi ảnh chụp của đoàn phim lên Weibo.
《 Khúc ca dạy Thanh Xuân 》 là nguyên sang kịch bản, nhiệt độ kém phim truyền hình cải biên từ tiểu thuyết, đoàn phim bảo account marketing chuyển hai lần, share một đợt.
Sau khi Lâm Duệ Hàm xuất đạo cũng có nhóm fans nhỏ, sau khi share Weibo đoàn phim, dưới tác động của fans, tên《 Khúc ca dạy Thanh Xuân 》 bắt đầu xuất hiện ở trang đầu Weibo.
Cậu ta nửa năm trước từ tiết mục chọn người mẫu xuất đạo, sáu tháng cuối năm lại chuyển thành diễn viên, tốc độ đổi nghề cực nhanh làm cộng đồng mạng kinh ngạc cảm thán không thôi.
Lúc cậu ta share Weibo đoàn phim, không ít người kinh ngạc hiện tại giới giải trí dễ như vậy, không phải xuất thân chính quy, người không có chút kinh nghiệm diễn nào đều có thể diễn chính.
Cũng có không ít người nói kỹ thuật diễn không có không sao cả, xem mặt là được, dù sao người mẫu, lớn lên đẹp, dáng người đẹp.
Kỳ thật từ lúc đoàn phim công bố ảnh tạo hình của Lâm Duệ, bên dưới có không ít dân mạng không ăn được nên chê nho xanh, bất quá