- "Ôn Thuật Tần."
Ngay khi mở mắt ra, người đầu tiên mà cô nhìn thấy lại chính là Hạn Quân.
Bên cạnh là người nhà của cô.
Ngay lập tức, cô vội tháo bỏ sợi dây truyền nước mà hớt hải chạy đi tìm anh.
Ngay khi đứng trước cửa phòng bên cạnh, đã nghe tiếng khóc nức nở của má Phùng.
- "Thuật Tần, con mau tỉnh lại đi."
Trước mặt cô là gương mặt nhem nhuốc đầy khói bụi.
Anh hiện tại đã nhắm mắt lại, nhịp tim cũng đã ngừng đập khiến cô không tin đây là sự thật.
Thực ra, ngày tham dự lễ cưới của cô tình hình anh không hề tốt một chút nào.
Vừa mới khỏi bệnh cộng với tâm trạng bất ổn thế nhưng anh vẫn giữ trọn lời hứa đến tham gia hôn lễ của cô.
Trong lúc đuổi theo cô, anh đã bị kéo lê suốt cả một đoạn đường dài cùng với việc bị khúc gỗ đập trúng khiến anh hoàn toàn ngã quỵ.
Có lẽ, đây cũng chính là nhiệm vụ bảo vệ cô cuối cùng của anh.
Tưởng Cần Cần hai mắt rưng rưng, cô ngồi bên cạnh nhìn vào gương mặt lấm lem, không còn chút hơi thở của anh mà bật khóc nức nở.
Tại sao cả cuộc đời anh chưa từng hưởng một hạnh phúc trọn vẹn.
Mọi thứ đến với anh thật bất ngờ nhưng cũng sớm vội đi trong chớp nhoáng.
- "Thuật Tần, anh không hề nói dối em.
Anh đã bảo vệ em ngay cả những lúc bản thân không còn chút sức lực.
Những tháng ngày ở bên anh em rất hạnh phúc.
Chỉ tiếc là, chúng ta gặp đúng người nhưng lại sai thời điểm."
Cô khẽ đưa tay chạm lên gương mặt đã lạnh băng của người trên giường, sau đó gục mặt xuống người anh mà khóc nức nở.
Nếu có kiếp sau, cô muốn anh có một mái ấm trọn vẹn, được ở bên cạnh người mà anh yêu thương.
Má Phùng khẽ đưa lá thư mà khi trước anh không muốn để cô đọc trong buổi lễ.
Ngay khi mở ra, đôi mắt cô đã đỏ ngầu, giọng nước mắt muốn rơi nhưng không thể nào rơi xuống được, khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
- "Gửi Khả Song của anh! Hôm nay là ngày đặc biệt của em.
Là ngày em kết hôn với người mà em yêu nhất.
Chỉ tiếc, người đó không phải là anh.
Anh chỉ muốn nói ra ba chữ mà anh đã từng bỏ lỡ "Anh Yêu Em." Anh không có ý định muốn níu giữ em lại, nhưng anh sợ nếu như anh không nói ra, thì sẽ không bao giờ có cơ hội để nói thêm một lần