Vũ Minh Nguyệt thời gian sau đó cũng hoàn toàn không còn chút thời gian nào dành cho Âu Dương Tư Duệ.
Lịch trình của cô dày đặc đến mãi tận năm sau, còn thường xuyên ra nước ngoài để quay phim và đóng quảng cáo, thời gian duy nhất cô có thể nghỉ ngơi chỉ có vài tiếng mỗi ngày.
Sự nghiệp của Vũ Minh Nguyệt lên hơn cả diều gặp gió, những bộ phim tiếp theo cũng gây được tiếng vang lớn và được đông đảo khán giả ủng hộ.
Âu Dương Tư Duệ mỗi khi muốn liên lạc với cô đều khó khăn, lúc anh rảnh thì cô lại không và ngược lại.
Mỗi tháng hai người chỉ nói chuyện vài lần qua điện thoại, mà mỗi lần như vậy Vũ Minh Nguyệt đều mệt mỏi đến ngủ quên, tình cảm của hai người cũng vì thế mà có chút xa cách.
Cũng đã hơn sáu tháng, kể từ ngày Vũ Minh Nguyệt nhận được giải thưởng, cô lúc này đang ngồi trong phòng trang điểm, chuẩn bị cho một buổi chụp ảnh quảng cáo.
"Minh Nguyệt, điện thoại của em đây nè, là Tư Duệ gọi đến!" Điện thoại của Vũ Minh Nguyệt kêu lên, Điềm Tâm ở bên nhanh chóng đưa nó cho cô.
"Tối nay em phải cho anh ấy một bất ngờ, chị đừng có bắt máy nhé, phải bí mật thì mới hấp dẫn chứ!" Vũ Minh Nguyệt lập tức nháy mắt từ chối.
Quảng cáo lần này được quay ở Pháp, cô đại diện cho một dòng nước hoa nổi tiếng, chuyện này cô không có nói cho Âu Dương Tư Duệ, vì muốn cho anh một bất ngờ lớn.
Vũ Minh Nguyệt tự biết thời gian qua mình đã quá vô tâm, lời hứa dành thời gian cho anh cũng không thực hiện được, cho nên hôm nay liền muốn bù đắp cho anh.
"Chị ơi, những thứ em nhờ chị chuẩn bị thế nào rồi ạ?" Vũ Minh Nguyệt nhớ đến gì đó, cô hỏi.
"Yên tâm, chị đã sắp xếp xong hết cả rồi, chỉ còn chờ em nữa thôi!" Điềm Tâm cốc nhẹ lên trán cô đáp, cô ấy cũng không hiểu từ lúc nào đã chấp nhận chuyện cô yêu đương.
"Cảm ơn chị!" Vũ Minh Nguyệt lúc này gật gù vui vẻ đáp.
...
Sau khi buổi chụp ảnh kết thúc, Vũ Minh Nguyệt âm thầm di chuyển đến căn hộ của Âu Dương Tư Duệ.
Cô biết mật mã của cửa ra vào, cho nên việc đột nhập vào trong không hề khó khăn.
"Là ngày sinh nhật của em chứ gì!" Vừa nói cô lại vừa mỉm cười thích thú.
Cửa phòng mở ra, Vũ Minh Nguyệt ra hiệu cho những người ở phía sau mang đồ vào trong chuẩn bị.
Còn cô lại cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh, đây là lần đầu cô đến nơi ở của anh, vì lúc trước chỉ có anh là đến tìm cô.
Căn phòng được trang trí rất đơn giản, nổi bất nhất chắc chính là hình ảnh của cô được treo khắp mọi nơi.
Từ lúc cô bắt đầu trở thành diễn viên, cho đến ảnh khi cô đứng trên sân khấu nhận giải, không thiếu bất kỳ một khoảnh khắc nào.
"Đây là fan cứng hay sao chứ?" Vũ Minh Nguyệt cảm động nói.
"Ah, không được khóc, lớp trang điểm của mình sẽ trôi mất!" Nói xong cô ngẩng đầu lên cao để ngăn nước mắt chảy xuống.
Rất nhanh bất ngờ Vũ Minh Nguyệt dành cho anh đã chuẩn bị xong, người giúp đỡ cũng vội vàng rời đi.
Cửa phòng đóng lại, chỉ còn mỗi cô là ở trong.
Vũ Minh Nguyệt đi vào phòng ngủ của Âu Dương Tư Duệ, cô nằm trên giường để tận hưởng mùi hương quen thuộc của anh.
Sau khi đã thoả mãn, cô lại nhìn đồng hồ, hiện tại đã hơn tám giờ tối, anh chắc là sắp từ tập đoàn trở về rồi.
"..."
Căn hộ của Âu Dương Tư Duệ lại mở cửa một lần nữa, bên ngoài một người phụ nữ mặc váy ngắn bước vào trong, cô ta đưa tay bật đèn lên rồi bắt đầu thu thập tài liệu trên bàn làm việc.
Tiếp theo cô ta mở cửa phòng ngủ ra, liền đập vào mắt là một chiếc hộp quà lớn có màu hồng bắt mắt, điều này khiến cô ta có chút giật mình.
Không phải nói cũng biết rằng Vũ Minh Nguyệt đang ở bên trong, cô nín thở lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài, nhưng đáp lại sự mong chờ của cô là một sự im lặng kéo dài.
Người phụ nữ ở bên ngoài hình như đang tính toán cái gì đó, cô ta liền mỉm cười đầy mờ ám, cô ta