Âu Dương Tư Duệ lúc này đang ở bên ngoài, anh ngồi trên xe nhàn nhã theo dõi truyền hình trực tiếp của lễ trao giải, anh cũng chẳng có việc gì bận cả, chỉ là một lời nói dối để đánh lừa Vũ Minh Nguyệt mà thôi.
Ngón tay thon dài của anh khẽ lướt trên màn hình, khoé môi không nhịn được mà cong lên.
Hôm nay anh cũng có một món quà bất ngờ dành cho Vũ Minh Nguyệt, là thứ mà anh đã cho chuẩn bị hơn một tháng qua, nhất định có thể khiến cô vô cùng cảm động và kinh ngạc.
“Minh Nguyệt của anh hôm nay thật xinh đẹp!” Âu Dương Tư Duệ khẽ lên tiếng, trong mắt anh cô lúc nào cũng là tuyệt vời nhất, không ai có thể thay thế được.
Nhìn thấy người dẫn chương trình gọi tên Vũ Minh Nguyệt cho giải thưởng danh giá, anh cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, bởi anh biết cô sẽ làm được, đó là phần thưởng dành cho người xứng đáng.
Cô gái anh yêu cuối cùng đã thành công, ước mơ cô ấp ủ đã trở thành sự thật.
“Âu Dương Tư Duệ, anh gả cho em nhé!” Bất ngờ giọng nói của Vũ Minh Nguyệt truyền từ trong máy tính ra đến, từng lời từng chữ đều được nhấn mạnh.
Âu Dương Tư Duệ cả người sững lại giây lát, tai anh cảm thấy như ù đi, hình như anh nghe lầm cái gì rồi thì phải, là Vũ Minh Nguyệt đang ở trên sân khấu cầu hôn anh sao, chuyện này thật không phải đùa chứ.
Trong đầu anh hiện lên rất nhiều câu hỏi, mà không biết nhờ ai giải đáp.
Nhưng âm thanh vỗ tay và hò reo lớn như vậy, anh thật sự không nghe lầm rồi, anh không thể tiếp tục ở đây ngây ngốc suy đoán nữa, tình yêu của anh đang vẫy gọi anh.
Âu Dương Tư Duệ lập tức mở cửa xe ra, anh không thể chờ thêm nữa mà bước nhanh vào bên trong khán đài rộng lớn kia, anh phải cho Vũ Minh Nguyệt một câu trả lời.
…
Vũ Minh Nguyệt ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía cửa ra vào ở đằng xa, cô tự hỏi anh không biết có đến hay là không, thời gian đứng trên sân khấu càng lâu thì cô càng ngại ngùng với mọi người.
Cô có hơi lo lắng, mồ hôi trên tay lúc này đã đổ ra, hơi thở dần trở nên nặng nề hơn.
Không chỉ có Vũ Minh Nguyêt, ngay cả những người đang ngồi bên dưới khán đài cũng cực kỳ hóng chuyện, họ vẫn luôn cùng cô theo dõi động tĩnh ở bên ngoài, chờ cho nhân vật nam chính xuất hiện, chấp nhận lời cầu hôn của cô gái xinh đẹp nhất ngày hôm nay.
“Woah, cậu ấy đến rồi kìa, đã đến rồi!” Lúc này cả hội trường đều phấn khích reo lên, khi nhìn thấy bóng dáng nam tính từ cửa ra vào đi tới.
Âu Dương Tư Duệ đã không làm họ thất vọng, anh đến rồi.
Không khí ở đây như được đốt nóng lên, bây giờ chẳng còn ai nhớ đến giải thưởng nữa rồi, họ đều muốn xem thử cặp đôi này tiếp theo sẽ làm cái gì đây.
“Này, mọi người nhìn xem, trang phục của họ không phải là giống lễ phục cưới lắm hay sao?” Một người lên tiếng thắc mắc.
“Ồ, cô nói tôi mới để ý, rõ ràng là đồ cưới mà!”
“…”
Bộ vest trắng Âu Dương Tư Duệ đang mặc thật sự rất giống trang phục dành cho chú rể, kết hợp cùng áo sơ mi đen bên trong vậy mà cực kỳ hài hoà, đường kim mũi chỉ tính tế đến nổi không thể tìm ra một lỗi nhỏ.
Điều đặc biệt hơn nữa, trang phục của anh và Vũ Minh Nguyệt phù hợp với nhau một cách kỳ lạ.
Vũ Minh Nguyệt đứng trên sân khấu nhìn thấy Âu Dương Tư Duệ liền không kiềm chế được mà bật khóc, bạch mã hoàng tử của cô cuối cùng đã đến rồi, chắc hắn anh cũng đã nghe thấy lời tỏ tình của cô.
Dù có hơi muộn màng một chút, nhưng cuối cùng cô đã không để anh phải chờ lâu hơn nữa.
Âu Dương Tư Duệ thoáng một cái đã bước lên sân khấu hoành tráng kia, anh dịu dàng nhìn Vũ Minh Nguyệt, bước chân chậm rãi tiến đến gần cô hơn nữa, ở khoảng cách mà cả hai có thể nghe thấy giọng nói, hơi thở và cả nhịp tim đang đập cuồng nhiệt của đối phương.
“Anh đến rồi, cũng đã nghe thấy những gì em muốn nói!” Âu Dương Tư Duệ trầm thấp giọng lên tiếng, ngữ khí