Ở trường học đông đúc, cho nên Âu Dương Tư Duệ cũng không có đi tìm Vũ Minh Nguyệt, anh không muốn cô ngại ngùng vì mình.
Nhưng kêu anh từ bỏ thì không, nếu cô đã cố ý tránh mặt anh, vậy thì anh phải nhờ đến cô em gái nhỏ nhà mình, anh tin cô sẽ không từ chối con bé.
"Ninh Tâm, em đang làm gì vậy?" Âu Dương Tư Duệ vào phòng em gái, anh hỏi.
Âu Dương Ninh Tâm lúc này đang đắm chìm với chiếc mô hình mô tô mới về.
"Anh biết rồi mà còn hỏi, giờ này thì em chỉ có thể ôm bảo bối mà chơi thôi!" Cô nhóc phụng phịu, đáp.
"Đẹp nhỉ! Mà anh nghe nói tháng sau sẽ ra một bản giới hạn mới, em có muốn không?" Âu Dương Tư Duệ ngồi xuống giường, anh hỏi cô bé.
Âu Dương Ninh Tâm mắt lập tức sáng lên, bản giới hạn mô tô mới luôn là chân ái của cô bé, làm sao mà không muốn cho được.
Nếu không phải tại có sở thích giống con trai này, cô bé nhất định sẽ mè nheo ba mẹ mua cho.
"Dĩ nhiên là em muốn rồi! Anh, mua tặng cho em có được không?" Cô bé nở nụ cười đầy ý tứ, ôm lấy cánh tay anh trai nói.
Âu Dương Tư Duệ khẽ mỉm cười, cô em gái nhà anh quả nhiên dễ dụ dỗ.
"Mua cho em thì cũng được, có điều em phải giúp anh một chuyện."
"Được, chuyện gì em cũng sẽ làm, anh hai cứ nói đi!" Âu Dương Ninh Tâm vô cùng tự tin đáp.
"Cuối tuần em giúp anh hẹn chị Minh Nguyệt, đơn giản vậy thôi." Anh nói.
Âu Dương Ninh Tâm suy nghĩ một chút, dù sao thì cũng chỉ là một cuộc hẹn, cô bé nghĩ Vũ Minh Nguyệt chắc sẽ không tức giận.
Chuyện hai người thì cô bé cũng biết đôi chút, cái này cũng xem như giúp anh hai cô có cơ hội đi dỗ dành chị dâu.
"Em đồng ý!" Âu Dương Ninh Tâm gật đầu đáp ứng.
"Vậy được, chờ đến khi phiên bản giới hạn mở bán, anh sẽ mua cho em!" Âu Dương Tư Duệ xoa đầu em gái nói.
"..."
Thoả thuận đã đạt, Âu Dương Ninh Tâm lấy điện thoại gọi cho Vũ Minh Nguyệt, cô bé hẹn cuối tuần gặp cô ở trung tâm thương mại.
Dĩ nhiên, Vũ Minh Nguyệt dù đang tạo khoảng cách với Âu Dương Tư Duệ nhưng Ninh Tâm thì không, cô đã vui vẻ nhận lời cô nhóc.
"Anh, nhiệm vụ hoàn thành rồi, giờ đến lượt anh đi dỗ dành chị Minh Nguyệt của em đó!" Tắt điện thoại, Âu Dương Ninh Tâm lém lỉnh nhìn anh trai nói.
"Anh biết rồi, cảm ơn em!" Âu Dương Tư Duệ hài lòng gật đầu.
...!
Sáng chủ nhật, vì là ngày nghỉ nên Vũ Minh Nguyệt ngủ nướng một chút, mặt trời đã lên cao mà cô vẫn chưa chịu rời khỏi giường ngủ.
Ban đầu mẹ Vũ Đình còn vào phòng gọi cô ra ăn sáng, sau đó vì thấy con gái vẫn còn buồn ngủ nên cũng thôi không gọi nữa.
Mãi cho đến khi bụng kêu lên vì đói, Vũ Minh Nguyệt mới chịu bước xuống giường.
Cô uể oải đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, rồi mới thay đồ xuống lầu.
"Oaaa..." Vũ Đình vừa đi vừa ngáp dài, xem ra cô vẫn là chưa ngủ đủ.
"Biết dậy rồi sao? Anh còn tưởng em mê ngủ đến nỗi không cần ăn uống đấy!" Vũ Minh Nhật ngồi bắt chéo chân trên ghế sô pha, anh liếc nhìn em gái lên tiếng.
"Em xin lỗi, tại đêm qua em mãi xem phim nên ngủ trễ!" Giọng Vũ Minh Nguyệt ngái ngủ đáp, không chờ anh trai hỏi thêm cô đã nhanh chân bước vào phòng ăn.
Người hầu nhìn thấy cô liền lập tức mang bữa sáng ra.
Vũ Minh Nguyệt chậm chạp cầm muỗng lên ăn sáng, có lẽ do đói nên hôm nay cô ăn cực kỳ ngon miệng, không mất bao lâu đĩa đã sạch sẽ.
"Anh, em ra ngoài một chút đây, có gì anh nói ba mẹ giùm em nha!" Bụng đã no căng, Vũ Minh Nguyệt ra cửa mang giày vào, cô đây là đến địa điểm hẹn với Âu Dương Ninh Tâm.
"Ừm, em đi cẩn thận!" Vũ Minh Nhật mắt vẫn nhìn vào tờ báo trước mặt, anh thuận miệng đáp.
...!
Tài xế của gia đình nhanh chóng đưa Vũ Minh Nguyệt đến trung tâm thương mại, vì vẫn chưa đến giờ hẹn nên cô đi loanh quanh một chút, xem thử có cái gì để mua hay không.
Cảm thấy có hơi nhạt miệng, Vũ Minh Nguyệt ghé vào một cửa hàng