Editor: Mẹ Bầu
Ứng Uyển Dung mặc xong quần áo, vươn hai tay ra. Cao Lãng liền cõng Ứng Uyển Dung lên. May mắn thời điểm này tất cả mọi người đều đã trở về ký túc xá, không có người nào đi lại ở bên ngoài. Bằng không, sẽ không biết có bao nhiêu ánh mắt người khác đều phải tròn xoe lên mà nhìn đầy kinh ngạc.
"Ngủ đi, một lát nữa anh đưa em trở về ký túc xá." Cao Lãng trầm giọng nói, bước chân nhẹ nhàng, tuyệt không cố hết sức.
Ứng Uyển Dung ngủ một lát @MeBau*[email protected]@ tinh thần đã tốt hơn nhiều rồi, còn có tinh lực cùng anh tán gẫu.
"Em hỏi này, lúc trước các anh huấn luyện cũng không đến nỗi hung bạo như vậy chứ? Ngay cả Đinh Văn Ngạn cũng vụng trộm chạy tới tìm em nói, hi vọng cấp dưới của anh lưu tình." Ứng Uyển Dung tò mò hỏi.
Đánh nhau kịch liệt, súng đạn trong tay, những điều này vài ngày nay bọn họ cũng đều đã quen thuộc. Mỗi ngày còn phải luyện tập kỹ xảo bắn bia. Đương nhiên là Cao Lãng tự mình huấn luyện cho Ứng Uyển Dung. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Về trình độ thì cũng không phải là không đến mức bắn trượt khỏi vòng tròn của bia, còn có chuẩn xác hay không thì không nói đến rồi.
Cao Lãng không có trả lời, một lúc lâu sau mới nói: "Anh chỉ sợ lần sau em lại gặp phải chuyện nguy hiểm. Nếu như thân thủ của em tốt một chút, có thể tránh khỏi."
Ứng Uyển Dung cũng đã đoán được đối với phương diện này. Nghe Cao Lãng nói như vậy, cô hôn xuống vành gai anh một cái. Nhìn thấy người đàn ông của mình bị cù buồn lại không dám tùy ý kêu lên, vành tai phiếm đỏ ửng, dinendian.lơqid]on Ứng Uyển