Editor: Mẹ Bầu
"Ở quê cũng vẫn còn nhà ở.
Ba mẹ cũng không ở nhà này nữa, để cho các con ở, dù sao nhà đó cũng là con xuất tiền ra mua.
Ba mẹ về nhà ở quê, anh của con ở dưới lầu tiếp tục mở tiệm, hiện tại việc buôn bán cũng khá, tóm lại mọi việc sẽ càng ngày càng tốt thôi." Lý Hương Hoa nước mắt không ngừng chảy, biết con gái đi quay phim ở dưới hoàn cảnh như vậy, mới biết được, tiếng tăm lớn bao nhiêu, thì nguy hiểm liền lớn bấy nhiêu.
Ứng Uyển Dung cảm thấy trong đầu đau nhức từng đợt.
dinendian.lơqid]on, Cha mẹ chồng, cha mẹ mình bỗng chốc cùng ập tới.
Vừa ngồi xuống, còn chưa kịp uống hết một chén nước, liền bắt đầu lải nhải muốn bảo cô trở về quê hương ở.
Nếu như là vừa mới bắt đầu, khi Ứng Uyển Dung còn đang ở đó do dự nên theo quân tốt hơn, hay là sẽ lại trở lại Làng Giải Trí tốt hơn, thì cô có thể sẽ giống như nước chảy bèo trôi, làm chút gì việc nhỏ gì đó.
Thế nhưng, trải qua mỗi một ngày quay phim như vậy, Ứng Uyển Dung cũng biết, cô không thể rời khỏi nơi này nữa rồi.
Cô không thể rời khỏi ánh đèn sáng rực rỡ, với những tràng vỗ tay hay sao?
Không phải! @MeBau*[email protected]@ Ứng Uyển Dung cô chỉ yêu thích công việc làm diễn viên này, nhiệt tình yêu thương với diễn xuất.
Cô muốn cho làm cho các nhân vật của cô, bởi vì cô mà trở nên sống động hơn, có hơi thở hơn.
Cô còn trẻ, chẳng lẽ cứ phải quanh quẩn lo chuyện chồng con, lo chuyện đặt lò sưởi đầu giường sao? Lại còn phải nghĩ chuyện sẽ va va chạm chạm nữa hay sao.
"Ba mẹ, mọi người hãy nghe con