Editor: Mẹ Bầu
Sáng sớm lên máy bay xuất phát, mất mười hai giờ sau thì mới đến nước Mỹ.
Ở Trung Quốc thời gian lúc này mới là chạng vạng, nhưng ở nơi này thì vẫn còn là sáng sớm.
Ứng Uyển Dung đã ngủ một giấc ở trên máy bay, hiện tại tinh thần xem vẫn còn có thể.
Vưu Lương Tài phân phó cho Tống Tiểu Nha cùng với một người vệ sĩ đi đến khách sạn trước để cất kỹ lưỡng hành lý.
Còn mình thì mang theo Ứng Uyển Dung cùng với một người vệ sĩ khác, đi nhờ xe tiến đến hội họp cùng với Wilson.
Nơi ngã tư đường rộng rãi và sạch sẽ.
die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Người qua lại là người nước ngoài với nhiều màu da và tóc khác nhau.
Khắp mọi nơi là những tòa nhà với những kiến trúc đặc sắc, khác hẳn với những tòa nhà ở Trung Quốc.
Vưu Lương Tài cũng đã tới nước Mỹ vài lần.
Những lần anh tới nước Mỹ đó đều là để đưa nghệ sĩ dưới tay mình sang, hoặc là để hiệp đàm về công việc.
Cho nên, nước Mỹ đối với anh mà nói, cũng coi như là tương đối quen thuộc.
Khi ngồi ở trên xe rồi, anh liền nói với Ứng Uyển Dung một số tình hình của nơi này.
"Đúng rồi, trình độ tiếng Anh của cô như thế nào? Đến lúc khi quay phim, sợ rằng là sẽ có đoạn lời thoại dài bằng tiếng Anh, cô có nói được hay không?" Vưu Lương Tài đương nhiên là không thể biết quá sâu về quá khứ của Ứng Uyển Dung, cho nên anh khó tránh khỏi có chút bận tâm.
"Không thành vấn đề! "@MeBau*[email protected]@ ánh mắt của Ứng Uyển Dung rời khỏi từ trên ngã tư đường quay lại nhìn Vưu Lương Tài.
Cô nở nụ cười tươi, nói: "Em cũng thường xuyên xem các chương trình của nước ngoài, ngoài ra còn có thường xuyên đọc sách bằng tiếng Anh nữa.
Về vấn đề này thì anh không cần phải lo lắng