An Tuấn Phong rốt cuộc đã tới vùng núi kia, lúc nhìn đến Cố Tầm Tuyết, hắn tuy rằng phẫn nộ nhưng ngại đối phương có danh hiệu trưởng lão Cổ Võ, không dám dễ dàng phát hỏa, nhẫn nhịn tức giận, hỏi nàng: "Em gái tôi đâu?!"
Dáng vẻ Cố Tầm Tuyết dửng dưng, giải thích với An Tuấn Phong: "An Nhược Thủy hiện tại đã mất tích, chuyện chúng ta có thể làm bây giờ chính là tĩnh tâm, cẩn thận điều tra tung tích của nàng. Bất kể anh ở đây nổi nóng thế nào, An Nhược Thủy đều sẽ không bởi vì lửa giận của anh mà trở lại."
Những người khác đều đang chờ An Tuấn Phong nổi trận lôi đình, nhưng vài ba câu của Cố Tầm Tuyết liền làm cơn phẫn nộ của hắn bình ổn xuống, tất cả đều không thể tưởng tượng nhìn Cố Tầm Tuyết.
Chỉ thấy trên trán Cố Tầm Tuyết lấm tấm mồ hôi, có thể thấy được nội tâm nàng cũng không hoàn toàn bình tĩnh, lát sau nàng đem manh mối tìm được trong khoảng thời gian này nói cho An Tuấn Phong: "Những thứ này tìm được ở chỗ tôi, anh xem đi. Có thể sẽ có một ít phát hiện khác."
Trong lúc An Tuấn Phong cẩn thận kiểm tra những tài liệu kia, Cố Tầm Tuyết đột nhiên nói: "Có tiện tìm chỗ trò chuyện một chút không?"
"Đi." An Tuấn Phong vốn không nghĩ quản thêm chuyện vụn vặt khác, nhưng mà ngữ khí Cố Tầm Tuyết quá mức nghiêm túc, làm hắn không thể không theo.
Tránh khỏi đám đông, thời điểm chỉ còn lại hai người, An Tuấn Phong gấp không chờ nổi: "Cô muốn nói gì?"
"Kỳ thực Lạc Huyền Ca cũng đã biến mất, tôi hoài nghi chuyện các nàng gặp phải rất có thể là cùng một người, hoặc là cùng một tổ chức làm ra." Cố Tầm Tuyết muốn An Tuấn Phong bình ổn lại, dù sao hiện giờ còn chưa biết tình huống thật của An Nhược Thủy, ngộ nhỡ An Tuấn Phong nóng mắt trực tiếp phái người tìm kiếm khắp nơi, đến lúc đó phá hỏng kế hoạch của nàng và Lạc Huyền Ca thì không ổn.
An Tuấn Phong trầm mặc: "Cô muốn nói với tôi điều gì?"
"Chuyện này, tôi hy vọng anh có thể thong thả điều tra. Tôi tin tưởng An Nhược Thủy rất nhanh sẽ trở lại, nhưng về chuyện của Huyền Ca, tôi muốn xin anh đừng can thiệp quá nhiều, Cổ Võ chúng tôi sẽ xử lý rõ ràng chuyện của cô ấy." Cố Tầm Tuyết tự mình sử dụng danh tiếng Cổ Võ, An Tuấn Phong ngẩn người một chút, cuối cùng gật đầu: "Được! Chỉ cần em gái tôi có thể trở về, chuyện này tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay nữa."
Lạc Huyền Ca lợi hại như vậy, nếu thật sự biến mất, chuyện mà Lạc Huyền Ca không có cách, An Tuấn Phong hắn cũng không chắc có thể mời được người cứu ra, chi bằng để cho Cổ Võ đi trước an bài.
Dù sao Tiểu Lạc cũng là đại đệ tử của bọn họ, là nhân tài Cổ Võ không thể thiếu.
"Các cô, có phải đã lập ra kế hoạch gì? "An Tuấn Phong vốn không định hỏi, dù sao Cố Tầm Tuyết cũng chưa lên tiếng, đây rất có thể chính là cơ mật của nội bộ Cổ Võ, nhưng hắn vẫn không nhịn được muốn hỏi một câu, tốt xấu gì Lạc Huyền Ca và hắn cũng là người một nhà, ít nhiều luôn có chút quan tâm.
Cố Tầm Tuyết khẽ gật đầu, hiện tại An Tuấn Phong còn chưa biết thân phận thật của Lạc Huyền Ca, cho nên An Tuấn Phong lo lắng những chuyện này cũng là bình thường, so với để hắn không ngừng suy đoán, chi bằng nói thẳng ra, để An Tuấn Phong có thể có chút căn cứ trong lòng.
An Tuấn Phong sáng tỏ gật đầu: "Tôi đã biết, có gì cần cứ việc mở miệng."
Nếu Lạc Huyền Ca biến mất là nội bộ Cổ Võ an bài, vậy thì hắn liền dựa theo Cố Tầm Tuyết nói, không tham gia điều tra chuyện Tiểu Lạc mất tích.
"Vậy, em gái tôi......" An Tuấn Phong ôm hy vọng An Nhược Thủy biến mất cũng chỉ là một nước cờ của Cổ Võ thế gia.
Nhưng lời của Cố Tầm Tuyết lại đặt hắn vào hầm băng, Cố Tầm Tuyết lắc đầu: "Tôi cũng không biết vì cái gì An Nhược Thủy đột nhiên biến mất không thấy, bất quá anh yên tâm, nàng rất nhanh sẽ trở lại."
Cố Tầm Tuyết có lòng tin này với Lạc Huyền Ca.
Mà Lạc Huyền Ca cũng đích xác không phụ lòng Cố Tầm Tuyết tín nhiệm, giờ phút này đang ở nhà cũ chậm rãi đút no An Nhược Thủy.
"Lát nữa em phải đi rồi. Chị đừng đề cập về em với bất cứ ai." Lạc Huyền Ca nói đơn giản kế hoạch của mình và Cố Tầm Tuyết: "Anh trai của Cố Tầm Tuyết bị tổ chức nghiên cứu đưa đi, nàng vốn tưởng ca ca đã sớm chết rồi, nhưng lại phát hiện không phải. Tổ chức nghiên cứu chỉ là tuyên bố với ngoại giới hắn bị hôn mê bất tỉnh, để tiến hành thêm một bước nghiên cứu. Kỳ thực Cố đại ca vẫn luôn bị giam trong nội bộ tổ chức nghiên cứu làm chuột bạch thí nghiệm. Cố Tầm Tuyết vô tình biết chuyện này, sau khi tự ý xông vào tổ chức nghiên cứu vài lần không có kết quả, tổ chức kia liền cấu kết nội bộ Cổ Võ muốn trực tiếp giết nàng.
Tộc trưởng cũng không biết chuyện này, nhưng Cố Tầm Tuyết lầm tưởng là toàn bộ Cổ Võ muốn đày nàng vào chỗ chết, liền ngụy tạo tai nạn xe mua chuộc bệnh viện, về sau tổ chức nghiên cứu cũng không còn tìm nàng gây sự, mà các trưởng lão Cổ Võ ủng hộ phe Trịnh Húc lại bắt đầu muốn Cố Tầm Tuyết vĩnh viễn biến mất. Sợ hãi nàng trở lại đoạt lấy vị trí đại đệ tử, cũng sợ hãi nàng giải thích với tộc trưởng nguyên nhân không thể tham dự.
Cố Tầm Tuyết cũng không biết những việc này, sau khi bị thương nặng không còn sức đối phó với đệ tử Cổ Võ ám sát vây công, đành phải thức trắng đêm mở livestream, hoàn toàn bại lộ bản thân dưới tầm mắt đại chúng.
Chuyện về sau, đại khái chị cũng biết rồi."
Lạc Huyền Ca nói những chuyện này, đều là trong đình nghỉ chân ở Cổ Võ, Cố Tầm Tuyết nói cho cô.
Giờ phút này muốn cho An Nhược Thủy biết rõ giải thích, nếu không Lạc Giáo Chủ không yên tâm rời đi, sợ hãi sau khi mình đi, An Nhược Thủy thấy Cố Tầm Tuyết ngụy tạo tin tức bản thân tử vong, sẽ cảm thấy thương tâm khổ sở.
An Nhược Thủy nhíu lại đôi mày, hỏi Lạc Huyền Ca: "Vậy lần này, em......"
"Tổ chức