Giang Ý Hàm thấy sắc mặt Lạc Huyền Ca không tốt, gỡ mic xuống nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy?"
Lạc Huyền Ca lắc lắc đầu, ý bảo mình không sao.
Khí thế MC của Mục Lăng lại lần nữa bày ra, trên tay cầm thẻ câu hỏi nhận được từ dân mạng, nói với các khách mời: "Như vậy đi, chúng ta trước đoán tên bài hát. Người nào thua sẽ tham gia hỏi nhanh đáp nhanh."
Chờ âm nhạc nổi lên, Lạc Huyền Ca so với người khác đều chậm một bước, dù sao bọn họ cũng đều là dân bản xứ mà cô thì khi muốn biết rốt cuộc là bài hát gì, còn cần tra lại trong trí nhớ nguyên thân, dĩ nhiên phải chậm hơn người khác, cũng bởi vậy liền trở thành vị khách đầu tiên.
"Chuẩn bị xong chưa?" Mục Lăng vui sướng nhếch lên khóe môi khi người gặp họa, không chỉ có nàng cười như vậy, khán giả trường quay cùng dân mạng trên kênh trực tiếp cũng ôm loại tâm tư này trong lòng, nhìn chằm chằm Lạc Giáo Chủ.
Lạc Huyền Ca khẽ gật đầu: "Chuẩn bị xong rồi."
"Được. Xin trả lời màu đỏ cùng màu trắng chọn cái nào?"
Lạc Giáo Chủ: "Màu trắng."
"Nước ấm nước lạnh nước nóng, khát chọn loại nào uống?"
Lạc Ciáo Chủ: "Nước ấm." —— Hỏi vấn đề quái gì vậy a.
"Cải thìa và rau cần chọn một."
Lạc Giáo Chủ: "Cải thìa." —— Bổn tọa thích ăn thịt!
"Lê với dưa hấu thích cái gì?"
Lạc Giáo Chủ: "Lê." —— Bổn tọa không thích trái cây!
"Gả nam thần hay là cưới nữ thần?"
Lạc Giáo Chủ: "Nữ thần." —— Phu nhân là nữ thần duy nhất của tôi.
Lạc Huyền Ca dứt lời, thính phòng một mảnh ầm ĩ, ánh mắt Mục Lăng cũng rất hưng phấn. Không ít người đều đang tò mò tính hướng của Lạc Huyền Ca, tuy rằng ở trên mạng CP của cô phần nhiều là phái nữ nhưng vẫn không ít người tin chắc đây chẳng qua là tình tỷ muội, Lạc Huyền Ca trước sau là thích nam nhân.
Bây giờ trả lời như vậy, không ít nữ sinh đều bắt đầu nhiệt huyết sôi trào, liên tục hô vì Giáo Chủ cong cũng không sao hết.
Đối diện với tiếng cười vang, Lạc Huyền Ca ngẩn người, rất nhanh kịp phản ứng cũng cười theo. Đứng trước Lạc Giáo Chủ như vậy, không ít fan nữ bày tỏ dù đưa tặng các nàng một xe các anh giai cao phú soái, các nàng cũng có thể nhẫn tâm cự tuyệt lao vào vòng tay của Giáo Chủ.
"Được rồi, ở đây còn có vài câu nữa. Chúng ta hỏi tiếp một chút." Mục Lăng chỉ vừa mới hỏi một đề tài, trước đó chẳng qua là trải chăn đệm hơi nhiều mà thôi, hiện tại nàng mỉm cười đi tới trước mặt Lạc Huyền Ca: "Có một nghi vấn dân mạng gửi tới. Xin hỏi cô có sở trường đặc biệt gì?"
Thời điểm hỏi ra, không chỉ Mục Lăng cười, các khán giả ở đó cũng cười, với bọn họ mà nói đây đã trở thành một vấn đề mang tính giải trí.
Lạc Huyền Ca không biết đó là hố, chỉ nghĩ bọn họ lại muốn biết sở trường của mình vì vậy trả lời hết sức thành thật.
Lạc Giáo Chủ: "Tôi biết vượt nóc băng tường đao thương kiếm kích, còn cả cầm kỳ thư họa dáng múa xướng khúc, những chuyện này có tính là sở trường đặc biệt không?"
Không để ý người xem cười vang, Mục Lăng tiếp tục hỏi vấn đề kế tiếp: "Còn có một câu, xin nghe kĩ —— Nghe nói cô cùng An ảnh hậu kết giao đã hơn một tháng, đây là sự thật chăng?"
Lạc Giáo Chủ: "Giả, chúng tôi kết hôn hơn một năm rồi."
Mục Lăng: !!!
Lá gan của tiểu nha đầu này thật lớn, lại dám đem cả An Nhược Thủy ra đùa.
Chuyện này sẽ không chọc cho An Thị trả thù chứ, tuy nói An Tuấn Phong thời gian qua không quản tin đồn tình ái của muội muội, nhưng những lời hôm nay Lạc Huyền Ca nói ra cũng quá càn rỡ rồi.
Dân mạng liền nắm lấy cơ hội bắt đầu một lượt bôi đen mới.
Võng hữu 1: Kết hôn với nữ thần nhà tôi đã hơn một năm? A ha ha, họ Lạc không phải não tàn chứ.
Võng hữu 2: Tôi vốn là fan Giáo Chủ, rất thích cô ấy, hiện tại quyết định chuyển sang người qua đường, sau đó biến thành anti! Quá đáng, có thể tùy tiện nói giỡn nữ thần nhà tôi sao?!
Võng hữu 3: Một năm trước??? Cũng không nhìn xem thời điểm đó mình là ai, kẻ chạy cờ trong đoàn, có thể tận mắt nhìn thấy nữ thần nhà tôi đã xem như thiên đại vận khí, trời ạ...... Cô đến đây gây cười sao?!
Tiếng mắng chửi trên mạng rất nhiều, nhóm anh hùng bàn phím cũng chơi thật sự sung sướng.
Lần này nhóm fan của Lạc Huyền Ca lại im lặng khác thường, chỉ mong đợi Lạc Huyền Ca có thể nói xin lỗi nữ thần sớm một chút.
Mục Lăng thấy biểu tình của khán giả ở hiện trường không ổn, nàng lập tức đưa ra hình thức trừng phạt: "Hỏi nhanh đáp nhanh, vấn đề cuối cùng không đúng. Mau tiến hành trừng phạt đi."
"Xin giao ra điện thoại di động. Để chúng tôi liên lạc với người đầu tiên trong danh bạ."
Mục Lăng nhận lấy điện thoại của Lạc Huyền Ca, hình nền chính là An Nhược Thủy, đám dân mạng lại càng cảm thấy không vui.
Mục Lăng che ống kính nhấn mở danh bạ, kết quả thấy được tên An Tuấn Phong, nàng ngẩn người bắt đầu nghiêm túc suy ngẫm lời Lạc Huyền Ca vừa nói.
"Được rồi, mọi người trước đừng lên tiếng, cùng nhau mong đợi thanh âm của vị bạn tốt này."
Lạc Huyền Ca lưu trong máy là số tư nhân của An Tuấn Phong, vì vậy thời điểm gọi tới chuông vang lên một hồi mới kết nối được.
"A lô, Tiểu Lạc a. Sao em lại gọi điện thoại tới?"
Giọng nói này vừa vang lên, cả hiện trường đều yên tĩnh, bản thân Lạc Huyền Ca cũng lo lắng một hồi, sau đó cô nhìn tổ tiết mục đưa ra nhắc nhở liền dựa theo lời viết phía trên, nói vào mic: "À...... Trên đường kẹt xe, trong thời gian ngắn em không đến được đài truyền hình. Làm sao bây giờ a."
"Vậy em gọi điện cho đại ca, là muốn anh ấy phái máy bay riêng chở em một đoạn, hay là muốn đại ca giúp khơi thông con đường?"
Trong điện thoại di động truyền đếm chính là một giọng nữ, là thanh âm nguyên gốc của nữ thần mà mọi người quen thuộc.
Tất cả đều không ngờ cuộc điện thoại này là gọi cho An Nhược Thủy, mà An Nhược Thủy lại nghe, thanh âm mang chút cảm giác lười biếng, còn có chút vui sướng khi người gặp họa.
Lạc Giáo Chủ bất đắc dĩ nhìn Mục Lăng, đang chuẩn bị trả lời mình đã ở trường quay thu tiết mục. An Nhược Thủy giống như sợ đối phương một mình chờ đợi trên đường nhàm chán, tìm đề tài nói: "Tiểu Lạc, chờ tiết mục này phát xong, chúng ta tìm một cơ hội công khai với mọi người đi."
"...... Ừm." Lạc Giáo Chủ đối mặt với máy quay, cũng nhìn một đám khán giả trợn mắt há miệng dưới khán đài, cô bỗng nhiên