Nên chuẩn bị quà sinh nhật gì mới có thể làm nàng vui vẻ đây?
Lạc Giáo Chủ ở trên đường ngẫm nghĩ rất lâu, Hữu Hộ Pháp thích đàn cổ, cô có thể đột nhập quốc khố trộm ra một chiếc; Tả Hộ Pháp thích kiếm quyết nội công tâm pháp, cho nên trước sinh thần của Tả Hộ Pháp, ban đêm cô liền tới thăm Tàng Thư Các của Minh Chủ Võ Lâm cầm đi không ít bản công pháp hiếm có; Thánh Nữ thích cổ trùng Ngũ Độc vùng Tây Vực, cho nên vào ngày Thánh Nữ sinh nhật, cô đã tặng tiểu hoa xà độc vật mà bản thân tự nuôi dưỡng trong giáo suốt mấy năm.
Nhưng An Nhược Thủy thích thứ gì đây?
Lạc Huyền Ca đá hòn đá nhỏ trên đường, đầu cũng đau như sắp vỡ ra rồi. Thời điểm cô đang trầm tư suy nghĩ, đột nhiên bị hai nữ sinh đứng chắn trước mặt, Lạc Huyền Ca không vui nhíu nhíu mày: “Xin hỏi, các cô có việc tìm tôi sao?”
Ngữ khí nghe rất gợi đòn nhưng nói ra lại cực kỳ lễ phép, hai nữ sinh có chút khẩn trương và xấu hổ, đùn đẩy nhau.
Sau đó, nữ sinh tóc ngắn mở miệng: “Xin hỏi cô là Lạc Huyền Ca phải không?”
“Ừm, là tôi. Xin hỏi có chuyện gì sao?”
Nữ sinh tóc ngắn che miệng lại, thực hiển nhiên là bị kinh hỉ dọa đến phát ngốc.
“Thật sự là cô, tốt quá, tôi là fan hâm mộ của cô, cô có thể cho tôi xin chữ ký được chứ?” Hai người lấy bút ra đưa tới trước mặt Lạc Huyền Ca: “Chúng tôi đều rất thích cô, đều theo dõi tất cả những trận mà cô thi đấu.”
Lạc Giáo Chủ bị dọa bởi sự nhiệt tình, bất quá đây là lần đầu tiên có người trắng trợn nói thích mình như vậy. Cho nên Lạc Giáo Chủ cong cong khóe môi, cực kỳ vui vẻ tiếp nhận cây bút, chỉ là không thấy hai người kia đưa giấy đến, liền nghi hoặc: “Xin hỏi, tôi nên ký ở đâu?”
“A, nơi này nơi này.” Nữ sinh kéo kéo quần áo của mình, dáng vẻ ‘cô cứ tùy tiện ký đi’.
Lạc Huyền Ca gật đầu, lưu loát ký tên mình lên y phục của bọn họ.
Lát sau, hai nữ sinh lại dò hỏi Lạc Huyền Ca có thể chụp ảnh chung hay không.
Lạc Huyền Ca phân vân hơn mười giây, thời điểm hai người kia cho rằng cô sẽ không đồng ý, Lạc Huyền Ca liền gật đầu.
Chụp xong, một nữ sinh bắt đầu tám chuyện.
“Sao cô lại đi một mình trên đường vậy?”
“Bạn của tôi sắp sinh nhật, tôi muốn chuẩn bị quà tặng cho nàng, nhưng tôi lại không biết rõ nàng thích gì cả, cho nên đã ở đây suy nghĩ rất lâu.” Lạc Giáo Chủ nói ra hết thảy phiền não.
Ánh mắt của hai nữ sinh lập tức sáng rỡ: “Là Tiểu Hàm Hàm sao?”
“Tiểu Hàm Hàm?” Lạc Huyền Ca tỏ vẻ mình không quen người nào tên như thế.
“Giang Ý Hàm, Giang tiểu tiên nữ a, chẳng lẽ không phải nàng sao?” Nữ sinh có chút tiếc nuối, bởi vì nàng chính là thành viên luôn giơ cao cờ lớn Hàm Ca CP. Ở trận thi đấu cuối cùng, hai người bọn họ đã phối hợp một tiết mục cực kỳ sáng chói, hơn nữa khi đứng chung một chỗ, cây sáo xứng đàn cổ, ngập tràn tình thú a.
Lạc Giáo Chủ lắc lắc đầu: “Không phải, là sinh nhật người bạn tốt nhất của tôi.”
“À, như vậy sao.” Nữ sinh càng thêm tiếc nuối, sau lại như nhớ tới cái gì: “Đúng rồi, Tiểu Manh ngốc bị dị ứng đồ trang điểm, hiện tại thế nào? Có phải thật sự bị hủy dung hay không?”
“Tiểu Manh vẫn đang ở bệnh viện điều trị, tình trạng cụ thể thì chờ bác sĩ chẩn đoán xong mới có thể biết.”
Nữ sinh nghe vậy, đột nhiên cảm thấy Lạc Huyền Ca thật giống như cán bộ lão thành nghiêm trang, hơn nữa phương thức một hỏi một đáp này, ở trên người Lạc Huyền Ca có chút dễ thương đến mức quỷ dị.
Nữ sinh còn lại mải mê chơi di động rất lâu, giờ phút này rốt cuộc đã chuẩn bị tốt, liền gia nhập cuộc nói chuyện phiếm.
Ba người tiếp tục hàn huyên rất lâu, cuối cùng hai người kia đưa ra kiến nghị, nếu là bạn tốt nhất thì quà tặng không cần quá quý giá, chỉ cần tâm ý là đủ rồi. Tốt nhất là quà handmade do chính tay mình làm, có thể biểu đạt tình bạn chân thành tha thiết mới là tốt nhất.
Lạc Huyền Ca nghiêm túc nói lời cảm ơn, sau đó muốn tìm đến cửa hàng thủ công để điêu khắc một bức tượng tặng cho An Nhược Thủy. Thời điểm Lạc Giáo Chủ chạy khắp nơi tìm cửa hàng đó, trên mạng lại bởi vì một bài post trên Weibo mà nổ tanh bành.
……
Cá heo cười trên biển: Vừa cùng bạn thân dạo phố, kết quả ngẫu nhiên gặp được Lạc phúc hắc ở trên đường, rực rỡ hốt hoảng a. Tôi có thể đi mua xổ số rồi. Mà tôi cũng rất trách nhiệm nói cho fan club của Lạc phúc hắc biết, thần tượng của chúng ta thật sự rất tốt rất tốt. Hơn nữa lúc đó Lạc phúc hắc là mặt mộc, mặt mộc đấy các thím hiểu không? Tặng các thím hai tấm làm hình nền, không cần khách khí ha 23333【hình minh hoạ】
Trong 3 bức ảnh, một là ảnh chung của cả ba người, hai nữ sinh đều che mặt. Hai tấm còn lại là cắt ra từ ảnh chụp chung, chỉ có Lạc Huyền Ca.
Võng hữu 1: Trời ạ, Lạc của tôi đẹp đến mức nghịch thiên.
Võng hữu 2: Đã đổi hình nền!
Võng hữu 3: Xin mạo muội hỏi một chút, chủ thớt là ngẫu nhiên gặp được Lạc phúc hắc ở trên phố nào vậy? Bây giờ tôi mua vé bắt xe đến đó còn kịp không?
Võng hữu 4: Mẹ tôi nói, ngày ngày trốn ở nhà thì tình yêu sẽ không tới gõ cửa đâu, trước kia tôi vẫn thường xuyên tranh luận với bà ấy, hôm nay rốt cuộc cũng tin rồi! Hu hu, không nói nữa, tôi muốn trang điểm thật đẹp, đi ra đường để ngẫu nhiên gặp được Lạc phúc hắc.
Võng hữu 5: Chủ thớt có hỏi về tình trạng của Tiểu Manh ngốc hay không? Có thể trả lời khi nào thì cô ấy hồi phục không?
Võng hữu 6: Cùng câu hỏi, đau lòng cho Manh của tôi quá.
Võng hữu 7: Đau lòng nhắn gửi, Lạc phúc hắc khi nào mới mở Weibo a?
Võng hữu 8: Giống lầu trên, đau lòng nhắn gửi, ô ô ┭┮﹏┭┮
Võng hữu N: Đau lòng nhắn gửi +10086
……
Một trận ầm ĩ như vậy, thông tin Lạc Huyền Ca xuất hiện trên phố qua mấy bức ảnh chụp, còn cả fan của Mạnh Tiểu Manh xúm đến hóng nữa, cho nên không tới hai giờ đồng hồ đã nhảy lên hot search.
Tìm kiếm nhiều nhất? Chuyện tốt a!
An đại ảnh hậu trong lúc vô tình nhìn thấy hot search kia, ngồi trong sân nhà mình, nở nụ cười âm hiểm: “Đêm qua đột nhiên chạy khỏi đây, gọi mười mấy cuộc điện thoại cũng không trả lời được một cái. Gửi mười mấy tin nhắn, toàn làm như không phát hiện. Mệt cho mình còn lo xảy ra chuyện không may, ha ha. Lạc Huyền Ca, cô thật sự làm rất tốt.”
Nhìn tấm ảnh nữ nhân kia chụp chung với người ta vô cùng thân mật, trái ôm phải ấp còn lộ ra khuôn mặt tươi cười, An Nhược Thủy lại lần nữa vang lên thanh âm như tiếng chuông bạc leng keng