Được Lạc Huyền Ca kể một số chuyện về Tuyên Dương, An Nhược Thủy hiện giờ đã có thể tìm được một chút cảm giác quen thuộc khi nhập diễn.
Giờ phút này, mọi người trong đoàn phim đều rất bận rộn, bởi vì vừa kết thúc công việc nhưng nhân viên vẫn chưa đem bữa trưa tới, cho nên bọn họ vừa buồn phiền nôn nóng chờ cơm trưa, vừa vội vàng thu dọn. Cho nên không có ai đi đến chỗ cây đại thụ ven tường, cũng không ai chú ý Lạc Huyền Ca đang ở trên cây.
Lạc Huyền Ca nhìn An Nhược Thủy nghỉ ngơi gần đó, so với lần đầu tiên gặp An Nhược Thủy, giờ phút này nàng không thâm trầm lạnh lẽo như trước, hiện tại nàng càng khiến cho Lạc Huyền Ca cảm thấy hứng thú.
Lạc Huyền Ca chụp một bức ảnh, gửi cho người kia.
An Nhược Thủy đang đọc kịch bản, đột nhiên nhận được ảnh mà Lạc Huyền Ca gửi tới, theo góc độ trong tấm hình, chỉ có thể nhìn thấy một cây đại thụ. Nhưng thời điểm nàng chuẩn bị thu hồi tầm mắt, trên cây đột nhiên phát ra động tĩnh, sau đó nàng liền thấy Lạc Huyền Ca ngồi ở trên cây vẫy tay.
An Nhược Thủy bị dọa thất kinh, cây cao 8 mét, nha đầu này sao có thể lặng yên trèo lên cây không một tiếng động như thế?
An Nhược Thủy: 【 Cô đừng nhúc nhích, để tôi kêu người mang thang tới! 】
Lạc Huyền Ca: 【 Không cần, tôi không muốn bị bại lộ, cũng không ai có thể phát hiện tôi đâu 】
Bại lộ? Phát hiện? Điều nàng sợ hãi chính là phải gả cho một ngốc tử, hiện giờ ly hôn không biết có kịp nữa hay không.
An Nhược Thủy hít vào một hơi thật sâu, tiếp đó lại thở ra thật mạnh, ai lo lắng cô có thể bị phát hiện không chứ? Cao như vậy, ngã xuống thì làm sao bây giờ?!
Lạc Huyền Ca nhìn ánh mắt đối phương có chút không thích hợp, dựa vào trực giác của Giáo Chủ, cô phỏng đoán có lẽ An Nhược Thủy đang tập trung nộ khí, không chừng lúc nào liền đột nhiên bùng nổ.
Vì vậy Lạc Giáo Chủ sợ hãi từ trên cây lắc mình nhảy xuống, nhìn qua có vẻ động tĩnh rất lớn nhưng sự thật thì không hề có một chút thanh âm. Nếu không phải An Nhược Thủy nhìn chằm chằm, e rằng cũng không thể phát hiện động tác của Lạc Huyền Ca.
An Nhược Thủy thấy người kia nhảy xuống, nàng sợ tới mức chạy nhanh đến kiểm tra.
“Bị ngã sao?”
Lạc Giáo Chủ khẽ cười: “Cây thấp như vậy, sao có thể khiến tôi ngã được.”
“……” 8 mét a 8 mét a, đứa trẻ như cô học qua tiểu học chưa thế?
An Nhược Thủy nhìn ánh mắt Lạc Huyền Ca có đôi chút thay đổi, nhưng thân thể cũng không bị thương gì, lại nhìn đến nụ cười ngây ngốc của đối phương, trong lòng liền áp xuống một ít nghi hoặc kì quái.
Vừa rồi, người trong đoàn phim không chú ý tới cây đại thụ, nhưng ảnh hậu đại nhân đang ngồi trên ghế chuyên tâm đọc kịch bản lại đột nhiên chạy đến gần cái cây kia, bọn họ muốn không chú ý cũng khó.
Bởi vậy Lạc Huyền Ca hoàn toàn bại lộ trước tầm mắt mọi người, nhưng bọn họ e ngại vì thấy các nàng thân mật ở chung một chỗ, cho nên cũng không thích hợp bàn luận, đành phải mở to hai mắt tìm cơ hội để xem cho rõ ràng hơn.
Lạc Huyền Ca từ trước đến giờ không hiếm thời điểm bị người khác nhìn chăm chú, nhưng hôm nay vẫn có điểm mất tự nhiên. Dù sao cũng là trộm tới nhìn phu nhân của mình, có loại cảm giác đột nhiên bị người bắt gian, còn bị bắt quả tang trước mắt bao người nữa.
An Nhược Thủy lại không nghĩ nhiều như vậy, Lạc Huyền Ca có thể tới gặp, nàng vô cùng cao hứng, chỉ là cách thức kia khiến nàng có chút không vui.
An Nhược Thủy giới thiệu Lạc Huyền Ca với mọi người, bọn họ cũng nhiệt tình chào hỏi, Lạc Huyền Ca hồi đáp bằng mấy nụ cười như mặt nạ.
Đạo diễn rất nhanh đã tiến đến, dò hỏi có cần để Lạc Huyền Ca ký kết bảo mật hay không, An Nhược Thủy lắc đầu, thuận tiện dặn dò Lạc Huyền Ca: “Chuyện chúng tôi quay phim ở nơi này, cô đừng nói với bất kỳ ai, nhớ kĩ chưa?”
“Ừm, ai thì tôi cũng không nói, cô yên tâm đi.” Lạc Giáo Chủ vốn không phải người nhiều lời, huống chi phu nhân đích thân hạ lệnh muốn giữ bí mật, cho nên chuyện này, ai cũng đừng nghĩ sẽ mọi được một chút tin tức từ miệng của cô.
An Nhược Thủy dĩ nhiên tin tưởng người kia, nàng cùng đạo diễn nói vài câu liền đưa cho Lạc Huyền Ca giấy chứng nhận có thể tùy ý ra vào nơi này.
“Cầm đi.”
Lạc Giáo Chủ tiếp nhận, tò mò quan sát nhưng vẫn không nhìn ra điểm gì đặc biệt, ánh mắt hiếu kỳ: “Đây là cái gì a?”
“Về sau mang theo giấy chứng nhận này là có thể đi vào bằng cửa chính. Đừng tiếp tục trèo tường leo cây, nghe rõ chưa?” An Nhược Thủy đến bây giờ vẫn còn có chút sợ hãi, nha đầu kia dám nhảy xuống từ độ cao 8 mét, cũng may là không xảy ra chuyện gì. Bằng không…… Nàng e rằng lại phải tới bệnh viện chăm sóc nha đầu này.
Lạc Huyền Ca cầm tờ giấy chứng nhận nhưng cũng không để ý nhiều, tùy ý cất vào trong túi. Cho dù không có tờ giấy kia, cô muốn vào nơi này là chuyện hoàn toàn có thể.
Có chút đáng tiếc, nguyên thân chưa từng trải qua huấn luyện cho nên thân thể này tạm thời không sử dụng được Súc Cốt Công*. Nếu không, sẽ càng dễ dàng tiến vào hơn nữa.
*Vận công làm xương cốt co rụt lại
Chờ sau này có thời gian sẽ tìm cơ hội luyện tập, hai mạch Nhâm Đốc của thân thể này không biết từ khi nào bị mở ra. Có lẽ là do thời điểm nguyên thân còn sống, bị người khác đánh một trận, vô tình khai mở.
An Nhược Thủy thấy Lạc Huyền Ca cũng không để tâm tờ giấy chứng nhận kia, trong lòng dần dần dâng lên nộ khí, bất quá nàng chỉ im lặng. Lạc Huyền Ca liền lên tiếng trước.
“Hôm nay, fan hâm mộ tới gặp tôi.” Ngữ khí Lạc Giáo Chủ bỗng nhiên mang theo kiêu ngạo và hưng phấn.
An Nhược Thủy bị lây nhiễm tâm tình vui sướng của Lạc Huyền Ca, cũng mỉm cười: “Ừm, về sau sẽ có nhiều người thích cô hơn. Càng nhiều người biết đến cô, ủng hộ cô. Cô cần nỗ lực hơn nữa, dùng tác phẩm ưu tú nhất để đáp lại sự yêu thích của bọn họ.”
“Được!” Lạc Huyền Ca cực kỳ đứng đắn nhận lời.
“Dùng bữa trưa rồi sao?” An Nhược Thủy vừa nghỉ ngơi, diễn phục còn chưa kịp đổi, cơm trưa cũng chưa mang đến.
Lạc Huyền Ca gật đầu: “Ừm, tôi đưa mấy fan hâm mộ ra ngoài ăn. Sau này rảnh rỗi, tôi sẽ đưa cô đi cùng.”
“Được, có rảnh thì đưa tôi đi.” An Nhược Thủy rất ít khi ăn cơm ở ngoài, vì An Tuấn Phong luôn lo lắng đồ ăn bên ngoài không sạch sẽ, từ nhỏ đến giờ, số lần mà nàng ra ngoài ăn cơm chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bất quá Lạc Huyền Ca muốn đưa mình đi, nàng cũng sẽ không từ chối.
Lý Điềm từ xa chạy đến, thời điểm thấy Lạc Huyền Ca đứng cạnh An Nhược Thủy, trong đầu Lý cục cưng liền dâng lên cảm giác kỳ quái, chỉ là cảm giác này tới cũng nhanh, mà