Từ Gia gọi điện thoại, lại thấy thanh âm nhắc nhở đối phương đã tắt máy liền bất đắc dĩ trả lời: “Không có biện pháp, đã tắt máy rồi.”
“Không sao, qua một thời gian nữa anh lại tìm hắn sau, có lẽ hắn vẫn còn tức giận.” An Tuấn Phong như cũ nở nụ cười nhàn nhạt, bất quá Từ Gia lại cảm thấy nụ cười này không còn ôn hòa như quá khứ.
Nàng vừa cất di động vừa nói: “Vậy, em đi về trước.”
“Ừm.”
“Bất quá, An đại ca, nếu anh liên lạc được với anh trai em thì giúp em nói một tiếng, em tạm thời vẫn ở trong nước. Bên kia em đã thông báo với cha mẹ rồi, bảo anh ấy không cần lo.” Từ Gia cũng không biết nên đối mặt đại ca nhà mình thế nào, huynh muội bọn họ rất ít khi tranh chấp. Trong trí nhớ của nàng, ngày đó là lần đầu tiên anh trai nổi giận, cũng là lần đầu tiên nàng mắng hắn, trước khi hai bên đều chưa nói rõ với nhau, nàng không biết nên làm sao đối mặt.
An Tuấn Phong ngây người hồi lâu, tiếp đó cười nói: “Được, em cứ yên tâm ở lại chỗ này. Về phía Từ Hạo, anh gặp được hắn nhất định sẽ giúp em chuyển lời.”
“Cảm ơn An đại ca. Em đi trước.” Từ Gia mang theo thể xác và tinh thần mỏi mệt rời khỏi tập đoàn An Thị.
……
Trong khách sạn, Hàn Dục điên cuồng gào thét với nam nhân đang nằm ở trên giường.
“Ông đã nói đó chỉ là thuốc ngủ bình thường, tại sao lại biến thành như vậy? Ông huỷ hoại tôi, ông biết không?”
“Huỷ hoại cậu? Chuyện bảy năm trước cậu đều đã quên rồi? Nghệ sĩ trong tay Hứa Tụ, có kẻ nào không phải là cậu động tay chân? Hút, nghiện, tai nạn xe cộ, say rượu lái xe, hủy dung? Hàn Dục, bảy năm trước cậu cũng đã phá hủy bản thân rồi, hiện tại chỉ là tôi giúp cậu giả tạo thái bình thôi.”
Trên trán Hàn Dục nổi lên gân xanh, bảy năm, 5 năm trước người này rời đi, hắn cho rằng ác mộng đã kết thúc, không ngờ 5 năm sau lại trở về.
Hàn Dục ôm đầu ngồi xuống chân giường, giọng nói mang theo hối hận: “Ông còn muốn thế nào nữa? Dựa theo phân phó của ông, mỗi màn diễn mỗi động tác đoàn phim biên tập cho cô ta đều là yêu cầu cao độ. Dây thép tôi đã chặt đứt, dược tôi cũng hạ, anti trên mạng tôi cũng mua, mà cô ta vẫn không chết.”
“Nhưng tôi có thể giết chết cậu.”
Hàn Dục nghe giọng điệu của nam nhân kia, đáy lòng không khỏi rùng mình, lời này hắn tin, bất quá hắn thật sự không giết nổi Lạc Huyền Ca, không chỉ không tổn hại Lạc Huyền Ca được một chút, còn khiến bản thân đầy rẫy vết thương.
“Cút. Chuyện của cậu, tôi sẽ xử lý.”
Hàn Dục như được đại xá chạy khỏi phòng.
Nam nhân nhìn cửa phòng khép lại, giương lên một mạt cười lạnh, bảy năm, thứ kia sớm hay muộn cũng trở thành vật trong tay hắn.
……
Vài ngày sau, rốt cuộc dưới sự trợ giúp của Lý Điềm, Lạc Huyền Ca cũng hoàn thành việc mua nhà.
Mạnh Tiểu Manh cùng Giang Ý Hàm tiến đến chúc mừng, giờ phút đẩy cửa ra, lập tức tràn đầy kinh ngạc nhìn người mở cửa.
“An... An Nhược Thủy? Tôi không nhìn lầm chứ, Tiểu Manh cô nhéo tôi một cái đi.” Giang Ý Hàm khoa trương túm túm cánh tay người bên cạnh, Mạnh Tiểu Manh theo bản năng lắc đầu: “Tôi hình như cũng xuất hiện ảo giác.”
Bạch Liễu kinh ngạc xong liền trấn định, xem ra quan hệ riêng tư giữa Lạc Huyền Ca cùng An Nhược Thủy thật sự không tồi, ít nhất có vẻ còn thân thiết hơn so với các nàng.
Bất quá Bạch Liễu cũng thật sự vui thay Lạc Huyền Ca, ở trong showbiz này có thể cùng An Nhược Thủy liên hệ, con đường sau này tuy không tính là thuận buồm xuôi gió nhưng cũng sẽ không quá mức khó khăn.
Lạc Huyền Ca còn ở bên trong dọn dẹp vật dụng, thấy An Nhược Thủy vẫn đứng trước cửa liền vội vàng đi qua: “Ai vậy?”
Lạc Huyền Ca nhìn đến ba người ngoài cửa, nở nụ cười hiếm hoi: “Mau tiến vào đi.”
An Nhược Thủy cũng không nói thêm, nghiêng người để các nàng tiến vào.
Trước mặt ngoại nhân, An Nhược Thủy so với Lạc Huyền Ca còn lãnh đạm hơn nhiều. Thậm chí có lần An Tuấn Phong nghĩ muội muội mắc chứng sợ hãi giao tiếp, nếu không tại sao lại bài xích người ngoài tiếp cận như vậy đây?
Sau khi ba người tiến vào liền không thể thả lỏng, nếu chỉ có một khối băng lớn Lạc Huyền Ca, các nàng vẫn chịu được, nhưng bây giờ còn có tòa băng sơn An Nhược Thủy nên toàn bộ căn phòng đều tràn ngập hàn khí.
Giang Ý Hàm vốn tưởng rằng có thể tự tiêu khiển tự giải trí, hiện tại chỉ có thể ngồi trên sô pha chờ Lạc Huyền Ca sai bảo.
Lạc Huyền Ca sắp xếp xong vật dụng trong phòng, liền đến phòng bếp rửa hoa quả đem tới trước mặt ba người: “Chưa tới giờ cơm, ăn trước chút trái cây đi.”
“Được.” Mạnh Tiểu Manh quy củ cầm hoa quả đã rửa sạch, thuận tiện cũng đưa một trái cho Bạch Liễu.
Giang Ý Hàm dùng ánh mắt lóe sáng nhìn Mạnh Tiểu Manh cùng Bạch Liễu, đoán thầm trong lòng, hai người này không phải là có gì chứ. Tại sao thái độ của Mạnh Tiểu Manh với Bạch Liễu đột nhiên thay đổi 360 độ như vậy? Trước kia không thấy nàng đối xử ân cần với Bạch Liễu đến mức này.
Giang Ý Hàm cố ý chậm trễ một hồi không cầm hoa quả, xem Mạnh Tiểu Manh có chủ động giúp nàng lấy một trái không, kết quả lẳng lặng nhìn Mạnh Tiểu Manh ăn hết một nửa. Giang Ý Hàm đành duỗi tay tự lấy tự ăn, trong lòng thầm mắng Mạnh Tiểu Manh phân biệt đối đãi.
Tiếp đó di chuyển tầm mắt liền thấy Lạc Huyền Ca cầm một quả táo, trong tay lại cầm dao nhỏ nhẹ nhàng lướt lên vỏ táo, ngay lập tức xuất hiện một em thỏ đáng yêu.
Đưa tới tay An Nhược Thủy: “Đây.”
An Nhược Thủy hiện lên vui mừng trong đáy mắt, bất quá vẫn là biểu tình lãnh đạm, tiếp nhận trái cây cũng không vội ăn mà cẩn thận ngắm nhìn, không hổ là tay nghề của ngự trù hoàng cung, điêu khắc bậc này e rằng hiện tại rất khó tìm ra mấy người có thể so sánh.
Giang Ý Hàm tức thì cảm thấy khó chịu ngập tràn ruột gan, tình huống giữa Mạnh Tiểu Manh và Bạch Liễu nàng không rõ lắm, nhưng từ khi nào Lạc Huyền Ca cùng An Nhược Thủy thân thiết như vậy?
Giang Ý Hàm liền xả ra đề tài, miễn cho nơi đây rõ ràng có bốn năm người sống sờ sờ mà chẳng cả náo nhiệt bằng nhà xác.
“Huyền Ca, sắp tới cô có an bài gì? Tiếp tục đóng phim hay là làm show?” Giang Ý Hàm nhớ rõ lần nói chuyện phiếm lúc trước, Lạc Huyền Ca từng nói hy vọng trở thành đại minh tinh, muốn trở thành đại minh tinh thì đi con đường làm show là nhanh chóng nhất. Còn nếu chọn làm diễn viên, trừ diễn viên có thực lực có diễn xuất có bối cảnh có hậu thuẫn như An Nhược Thủy, những người khác rất khó trong thời gian ngắn nhanh chóng nổi tiếng. Ngay cả Hàn Dục và Hứa Như cũng là thông qua một năm lại một năm mài giũa tác phẩm, mới có thành tựu hiện giờ, bất quá Hàn Dục vẫn thiếu kỹ thuật diễn, đường hắn đi chính là lưu lượng tiểu sinh*, không giống Hứa Như một lòng theo phái thực lực. Hứa Như rất hiếm khi tham gia gameshow, vì vậy mức độ nổi tiếng ngoại trừ fan trung thành, những người khác chỉ có thể hô tên nhân vật nàng diễn chứ không biết tên thật của nàng.
*nam diễn viên trẻ thường xuất hiện trong những topic bàn luận trên mạng xã hội TQ
Lạc Huyền Ca ngẫm nghĩ: “Tôi tạm thời còn chưa biết công ty an bài ra sao, bất quá vẫn hy vọng có thể tiếp tục diễn xuất, bởi vì đóng phim thật sự là chuyện rất thú vị.”
Giang Ý Hàm không tán đồng cũng không phản đối bởi vì mỗi người mỗi sở thích, bất quá thời đại này đã khác, trước kia nghệ sĩ nổi danh một phát liền có số lớn fan hâm mộ, có thể góp mặt cả điện ảnh và truyền hình, phát triển nhiều con đường.
Nhưng hiện giờ không được, minh tinh muốn đóng phim, vẫn là phải cầm được giấy chứng nhận liên quan, cần phải hao phí nhiều thời gian