Lạc Huyền Ca cho rằng vào tổ tiết mục bắt đầu quay liền có thể gặp An Nhược Thủy, sự thật chứng minh mình sai rồi.
Ba giờ chiều chính thức quay, Lạc Huyền Ca đơn độc đứng nơi núi sâu hoang tàn vắng vẻ, bốn giờ trước bị người che lại đôi mắt đưa lên máy bay, sau đó ngồi thuyền, cuối cùng là đi xe.
Lại bị đưa xuống núi, một phút đồng hồ sau từ trong tai nghe truyền đến thông báo của hệ thống: Mời gỡ xuống bịt mắt đeo lên kính quay chụp, show thực tế chính thức phát sóng.
[Kênh kivestream]
Võng hữu 1: Đây là chỗ nào? Một vùng núi lớn, Lạc nhà tôi không gặp gì chứ?
Võng hữu 2: Lão hổ tới cũng chẳng sợ, Lạc của tôi biết bay 23333
Võng hữu 3: Tiểu Manh ngốc cũng đến, tôi vừa ở trang chủ thấy nàng.
Võng hữu 4: Hắc hắc, bà ngoại tôi cũng tham gia. Tôi cũng mới nhìn đến bà, ở thủy cung ngắm sinh vật biển, phỏng chừng đã quên là đang quay tiết mục.
Lạc Huyền Ca gỡ ba lô xuống đi, muốn nhìn bên trong rốt cuộc có thứ gì a.
Hệ thống: 【 Giang hồ rung chuyển, cao thủ các phương tề tụ Chiêm Minh Trang muốn đoạt lấy võ lâm chí bảo. Thỉnh các thành viên mau chóng chạy đến Chiêm Minh Trang, ba thứ hạng đứng đầu có cơ hội đạt được lễ vật thần bí Võ Lâm Minh Chủ tiền nhiệm lưu lại. 】
Trong giao diện ban bố nhiệm vụ hệ thống, dân mạng đột nhiên có một loại cảm giác quen thuộc như đang xem điện ảnh, hơn nữa còn là góc nhìn thứ nhất đi theo nghệ sĩ xem, đột nhiên thấy nhiệt huyết trong cơ thể bắt đầu sôi trào.
Lạc Huyền Ca lấy bản đồ mà đoàn phim cho mình, lại xem xét bốn phía, đột nhiên phát hiện nơi này cách Chiêm Minh Trang còn hơn ba giờ lộ trình.
Kênh trực tiếp lần thứ hai nổ tung, không ít fan của Lạc Huyền Ca sôi nổi công khai lên án, giao diện trang chủ có một tấm bản đồ biểu thị vị trí tương đối của các tuyển thủ, mà trong gần trăm người chỉ có Lạc Huyền Ca bị đày tới biên cương.
Trên kênh livestream cũng xuất hiện không ít fan trung thành của những nghệ sĩ khác, cùng với một anti fan và người qua đường.
Võng hữu 1: Khuyên mấy thím trước bình tĩnh đã, tổ tiết mục chỉ sắp xếp ngẫu nhiên, ồn ào như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng cho khách mời.
Võng hữu 2: Ha ha, chẳng phải idol của các thím biết bay sao? Gấp cái gì a, đợi lát nữa bảo cô ta bay về là được.
Võng hữu 3: Cổ Võ thế gia mà, đừng nói chạy ba giờ, chạy cả ngày cũng không thành vấn đề đi. Đừng bởi vì trở thành nghệ sĩ liền quên mất ban đầu làm gì, chẳng phải chỉ là đường xa chút sao, các thím loạn quá.
……
Thời điểm Lạc Huyền Ca đang sửa sang túi xách, dành chút thời gian lấy máy tính bảng nhìn vài bình luận chạy như bay kia, phát hiện tiểu fans của mình bị các đạo nhân mã kẹp mắng liền cong lên khóe môi: “Suỵt, chớ nóng vội. Đừng quên, tôi biết bay.”
Vẻ mặt tà khí mỉm cười và giọng điệu sủng nịch an ủi tiểu fans, khiến trên mạng lập tức nổ tung nồi. Bất quá thực đáng tiếc, sau khi bắt đầu trực tiếp nửa giờ sẽ không thể nhìn thấy bình luận nhắn lại trên mạng.
Chỉ là câu nói kia của Lạc Huyền Ca tựa hồ tiết lộ lát nữa cô sẽ bay trở về, không ngờ thật sự có thể tận mắt nhìn thấy ‘người bay’, đột nhiên người qua đường đều câm miệng không oán trách, fan của nghệ sĩ khác cũng dần dần không có thanh âm.
Còn so sánh được nữa không a, nghệ sĩ nhà người ta biết bay, nhà chúng ta biết làm gì?
So nhan sắc? Nhan giá trị của Lạc Huyền Ca cũng không thấp, đã đuổi kịp An Nhược Thủy. So thực lực? Lạc Huyền Ca là quán quân cuộc thi của An Thị, ngay sau đó lại bắt lấy phim truyền hình võ hiệp An Thị đầu tư.
Thôi, vẫn là về xem idol nhà mình cầm kim chỉ nam chơi trò lạc đường đi.
“Đừng nóng vội, bọn họ nói cũng không sai, tổ tiết mục hẳn là sẽ không vô duyên vô cớ đày tôi ra biên cương, khu vực xung quanh có lẽ sẽ có thứ gì đó, tôi tới tìm một chút.” Lạc Huyền Ca đeo ba lô trên lưng nói với fan trên kênh trực tiếp, bất quá nơi này chỉ có một mình cô, nếu một người không hiểu rõ sự tình thấy cảnh tượng này, đại khái sẽ lầm tưởng Lạc Huyền Ca điên rồi.
Lạc Huyền Ca ở bốn phía tìm một vòng lại một vòng, cuối cùng ở thời điểm bị người cười nhạo trên kênh livestream, đột nhiên nhìn đến nơi xa có một cái rương vàng sắc.
“Tìm được rồi, nơi này quả nhiên giấu đồ vật.” Lạc Huyền Ca chạy đến mở rương, bên trong chứa một cây chủy thủ mô phỏng game mà vòng trên tay lập tức lóe hai phát, hệ thống nhắc nhở cô lấy được hai mươi tiền vàng.
Fan trên kênh trực tiếp đối với hiện tượng này mừng rỡ như điên, bọn họ ở bên ngoài có thể thấy một số vật giá giao dịch trong show, trong đó trao đổi tiền vàng thoạt nhìn so với thọ mệnh còn quan trọng hơn nhiều. Bởi vì ăn uống chi tiêu trên cơ bản đều là yêu cầu dùng tiền vàng mua bán.
Bất quá rất nhiều người đều bắt đầu phản ánh, góc nhìn thứ nhất tuy nhìn có vẻ làm người ta lạc vào quang cảnh, nhưng không thấy được idol cũng là một chuyện rất phiền não. Tuy vậy còn có chức năng nạp thẻ VIP chuyển đổi thị giác.
Vì vậy hôm nay tập đoàn An Thị kiếm lại được vốn đầu tư rồi, thành viên VIP trên kênh livestream cấp bậc một người lại lớn hơn một người, thoạt nhìn cũng càng thêm thư thái.
“Trước không vội đi, chúng ta tìm xung quanh một chút.” Lạc Huyền Ca chưa định rời khỏi, chỉ là ba giờ lộ trình mà thôi, lưu lại mấy chục phút là đủ.
……
An Nhược Thủy giờ phút này ở trên quảng trường, quần áo trên người đã đổi thành trang phục thống nhất do đoàn phim cung cấp. Loại quần áo này thoạt nhìn thực hưu nhàn, nhưng không ít người nhìn ra hương vị đồng phục học sinh. Chỉ có An Nhược Thủy đứng ở trung tâm quảng trường như là người mẫu tạo dáng, bằng vào điểm này, trên kênh livestream đã không có bình xịt nào tiến đến xâm lược.
Fan trung thành của nàng đã sớm lên VIP, hiện tại đều dùng góc nhìn thứ ba để xem, ở xung quanh An Nhược Thủy 360 độ xoay tròn, cuối cùng phát hiện thật sự lên hình không góc chết.
An Nhược Thủy mặt không biểu tình, bất quá thấy chỉ có một mình nàng ở quảng trường rộng lớn, đột nhiên không biết vì sao hốt hoảng.
“Nơi này cách Chiêm Minh Trang còn có nửa giờ lộ trình, chúng ta trước qua đó nhìn một chút.” An Nhược Thủy không nghĩ phụ cận sẽ cất giấu đồ vật, nàng chỉ muốn tìm địa điểm đông người vì quá sợ hãi cảm giác cô độc liếc nhìn lại chỉ còn bản thân.
Nghe được An Nhược Thủy lên tiếng, kênh livestream vang lên tiếng thét chói tai, bất quá cũng chỉ ít người cảm thấy giọng điệu này không hợp lắm với ngữ khí ngày thường của An Nhược Thủy.
Nửa đường An Nhược Thủy đột nhiên nghe được có người gọi nàng, dừng bước quay đầu nhìn lại, một bóng người cách đó không xa vọt đến, dáng vẻ nhìn rất quen, còn có thanh âm quanh quẩn