Giây tiếp theo Lạc Huyền Ca thật sự lại xông vào trong quán, một chưởng vỗ xuống cây đàn mà chủ tiệm đang lau chùi: “Tôi muốn hỏi, chủ quán dựa vào cái gì cướp tôi?”
“……” Hệ thống kiểm tra đo lường đang loạn mã, chủ quán thầm kinh sợ bất quá rất nhanh đã bình ổn, chậm rãi đứng lên: “Nghe nói cô là người của Cổ Võ thế gia, tôi vừa lúc cũng biết đôi chút công phu quyền cước. Cô muốn lấy lại tiền vàng cũng có thể, chỉ cần thắng được tôi.”
Lạc Huyền Ca đột nhiên muốn cười, người này là ở trước mặt mọi người khiêu chiến mình, hay là trước mặt mọi người khiêu chiến Cổ Võ thế gia?
Chủ tiệm hơi hất cằm lên, trong ánh mắt mang theo điểm khinh thường quét đến Lạc Huyền Ca, tuy rằng người này biết khinh công nhưng cũng không có nghĩa quyền cước công phu cũng là thượng đẳng.
Lạc Huyền Ca không vội vã cùng hắn đánh võ, dù sao hiện giờ là đối phương muốn cùng mình quyết đấu, bản thân vẫn còn một chút quyền lợi đàm phán cơ bản.
“Tôi muốn biết, nếu là tôi thắng, ông có thể cho tôi bao nhiêu tiền vàng.” Lạc Huyền Ca không nghĩ chỉ lấy lại tiền vàng bị cướp đơn giản như vậy.
Chủ quán cười lạnh lấy ra một tấm thẻ: “Nơi này có một vạn tiền vàng, chỉ cần cô có thể thắng tôi, tất cả đều cho cô.”
Giang Ý Hàm nhìn tấm thẻ kia mà đôi mắt lóe sáng hình trái tim, bất quá trong đầu cũng đột nhiên kịp phản ứng, vị đại thúc này là đại sư võ thuật phái tự do khiêu chiến Cổ Võ năm ngoái.
“Này, Huyền Ca Huyền Ca. Cô bình tĩnh một chút, tới đây tôi có lời muốn nói.” Giang Ý Hàm cảm thấy, mấy năm trước vị đại thúc này đánh bại Cố Tầm Tuyết, còn cùng Trịnh Húc đánh ngang tay, hôm nay lại tới quyết đấu Lạc Huyền Ca, e rằng Lạc Huyền Ca sẽ phải lành ít dữ nhiều.
Lạc Huyền Ca ngây ngẩn bị Giang Ý Hàm kéo đi, hai người vào trong một góc, Lạc Huyền Ca khó hiểu nhìn nàng: “Sao vậy?”
“Chi bằng đừng đánh nữa, trừ một nửa liền trừ một nửa đi. Cùng lắm thì chúng ta lại tới địa phương khác kiếm về là được.” Giang Ý Hàm tận tình khuyên nhủ, dù sao loại chuyện đánh nhau này khó tránh khỏi sẽ có thời điểm xảy ra ngộ thương, nếu Lạc Huyền Ca không cẩn thận bị thương thì làm sao bây giờ.
Hơn nữa các nàng là nghệ sĩ, không cần phải liều mạng như vậy, cho dù là nửa đường bị loại cũng tốt hơn việc đến cuối cuộc tranh tài mà vết thương chồng chất.
“Chuyện này cùng với tiền vàng không liên quan, hắn đang khiêu khích Cổ Võ! Thân là đệ tử Cổ Võ, tôi cần đứng ra bảo vệ danh dự! Để hắn biết, Cổ Võ của tôi không phải ai cũng có thể xem thường!” Lạc Huyền Ca kỳ thực so với vị đại thúc kia còn khinh bỉ Cổ Võ thế gia hơn, nhưng giờ phút này cô cần một cái cớ danh chính ngôn thuận cùng nam nhân kia đánh một trận.
Kiếp trước Lạc Huyền Ca luôn khinh thường làm như vậy, Ma Giáo của mình muốn đánh liền đánh, còn cần tìm cớ công khai làm gì?!
Nhưng hiện tại bất đồng, mình phải học theo Võ Lâm Minh Chủ, tìm một cái cớ đường đường chính chính đi bắt nạt người khác.
“Nhưng……” Giang Ý Hàm không nghĩ tới Lạc Huyền Ca sẽ quật cường như thế, ngẫm nghĩ vẫn là quyết định lại khuyên bảo một chút, dù sao thực lực của đại thúc kia cũng không đơn giản: “Cô vẫn là nên nghĩ lại đi. Cố Tầm Tuyết đã từng thua dưới tay hắn, Trịnh Húc cũng chỉ miễn cưỡng cùng hắn đánh ngang tay, mà cô còn là đệ tử ngoại môn, không cần để bụng chuyện này.”
Khán giả trên kênh livestream nghe thấy lời Giang Ý Hàm nói, có khiếp sợ, còn có trực tiếp tới phun Giang Ý Hàm, bất quá người ủng hộ nàng cũng không phải số ít. Dù gì với tư cách bằng hữu, Giang Ý Hàm thay Lạc Huyền Ca suy xét như vậy cũng quả thực không sai.
“Các cô thương lượng xong chưa?! Đánh hay không nói một câu thống khoái, không đánh thì mau rời khỏi cửa hàng của tôi.” Lệ khí trong giọng chủ tiệm càng ngày càng nặng.
Lạc Huyền Ca đẩy Giang Ý Hàm: “Tránh ra! Hôm nay là Cổ Võ tôi cùng hắn quyết đấu, không liên quan đến tiết mục này! Thắng thua bất luận, sinh tử trời định!”
Chủ tiệm tựa hồ không ngờ Lạc Huyền Ca sẽ nói ra những lời như vậy, hắn chỉ là muốn nhìn một chút xem đệ tử Cổ Võ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người này rốt cuộc thực lực ra sao, nhân tiện lại chèn ép một đợt, mượn việc đánh bại người của Cổ Võ để bản thân đứng ở vị trí cao hơn, được nhiều kẻ yêu võ thuật sùng bái.
“Đi theo tôi.” Chủ tiệm tiến lên bắt lấy cổ tay Lạc Huyền Ca, sau đó hai người ra khỏi cửa tiệm.
Giang Ý Hàm nhìn xung quanh một chút, gấp đến độ sắp dậm chân luôn rồi, cuối cùng nàng đành phải chạy theo ra khỏi quán.
Hệ thống: Tuyển thủ Giang Ý Hàm bị chủ quán cướp sạch, khấu trừ toàn bộ tiền vàng.
Giang Ý Hàm cũng không rảnh lo hệ thống nhắc nhở, đuổi theo sau lưng Lạc Huyền Ca cùng chủ tiệm.
Thời điểm Lạc Huyền Ca dừng bước, chủ tiệm chỉ vào một khối bảng hiệu võ quán: “Đây là nơi Cổ Võ các cô hoạt động, có bản lĩnh chúng ta liền vào đó đánh một trận.”
“Được.” Lạc Huyền Ca nhìn tấm biển, đúng là họa tiết rất giống thẻ thân phận của đệ tử Cổ Võ.
Sau khi người tiến vào, Giang Ý Hàm cũng thở hổn hển theo vào, kết quả vòng tay đột nhiên sáng lên, lập loè màu đỏ.
Hệ thống: Cảnh cáo cảnh cáo, tuyển thủ Giang Ý Hàm không có tiền vàng tiến vào võ quán Cổ Võ, khấu trừ năm trăm tiền vàng. Cảnh cáo cảnh cáo, tuyển thủ Giang Ý Hàm tiền vàng âm năm trăm.
Giang Ý Hàm ngẩn người, nhìn một chân bước vào một chân còn ở ngoài cửa, cắn răng cuối cùng không nhịn được rống lên: “Ăn cướp a!”
Hệ thống: Cảnh cáo cảnh cáo, tuyển thủ Giang Ý Hàm gặp phải đánh cướp, khấu trừ năm trăm tiền vàng. Cảnh cáo cảnh cáo, tuyển thủ Giang Ý Hàm tiền vàng âm một ngàn.
Được rồi, Giang Ý Hàm sợ tới mức một lời cũng không dám nói. Chỉ có thể hung tợn trừng mắt với tấm biển Cổ Võ kia.
Hệ thống: Tuyển thủ Giang Ý Hàm đột nhiên mắc bệnh về mắt, phí chữa trị năm trăm. Cảnh cáo cảnh cáo, tuyển thủ Giang Ý Hàm tiền vàng âm một ngàn rưỡi.
……
Trong võ quán, không ít đệ tử Cổ Võ thế gia ở chỗ này luyện tập công phu.
Đột nhiên thấy Lạc Huyền Ca cùng chủ tiệm tiến vào, có mấy người dừng lại động tác trên tay bước đến.
“Xin hỏi nhị vị là tới đây tìm giáo viên học công phu, hay là luận bàn quyền cước?”
Chủ tiệm chỉ vào lôi đài: “Dọn dẹp sân đấu, chúng tôi mượn lôi đài tỷ thí một chút.”
“Chuyện này……” Đệ tử Cổ Võ biết Lạc Huyền Ca là thành viên Cổ Võ bọn họ, cũng biết vị chủ quán này là người chuyên môn tới khiêu khích Cổ Võ, nên hiện giờ nghe chủ quán yêu cầu, hắn trong chốc lát cũng không thể đưa ra chủ ý. Ban đầu hắn chỉ là theo sắp xếp của tộc trưởng, tới nơi này quay tiết mục mà thôi, không nghĩ sẽ gặp phải loại chuyện như vậy, cũng không biết là tổ tiết mục cố tình an bài hay là hai người này lén lút quyết định.
Đệ tử Cổ Võ đem ánh mắt cầu cứu nhìn về phía những sư huynh đệ khác, kết quả đám người kia không phải nhìn trời ngắm đất, thì chính là nhìn