"Hân Nhiên, chúng ta trở về rồi.
" Lộ Tinh và Giang Bạc Yên bước nhanh đi tới, phá vỡ trầm mặc, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Cố Hân Nhiên, trong ánh mắt có kinh hỉ, có vui mừng.
"Làm sao rồi?""Khỏi phải nói, mấy cái làng khác tình huống gặp tai hoạ so với này còn nghiêm trọng, chúng ta đây đều xem như là nhẹ rồi, những làng kia cạn lương thực đứt nước, cũng không có ai tổ chức cứu viện, đã sớm loạn thành hỗn loạn, hơn nữa phiền toái nhất chính là, nơi này căn bản không có tín hiệu, không liên lạc được ngoại giới, người cứu viện đang lục tục chạy tới, thế nhưng đường vào núi bị chặn một nữa, xe vật tư không vào được, hiện tại chính đang làm sạch đường.
"Cố Hân Nhiên gật gật đầu.
"Hân Nhiên, chúng ta làm sao bây giờ?""Tất cả mọi người cực khổ rồi, nghỉ ngơi trước một hồi, trời tối rồi, không có thiết bị chiếu sáng, công tác tìm cứu rất khó tiến hành, mà lại nói không biết sẽ có có dư chấn phát sinh hay không, an toàn là số một, vẫn là trấn an người nhà trước đi.
""Được.
"Bạch Dã tựa ở trong lồng ngực Lâm Úc Thanh, chống gò má nhìn Hân Nhiên trấn định tự nhiên ra hiệu lệnh, không tự giác lại phạm phải mê gái rồi, ân~ mẹ Hân Nhiên của nàng thật là có dáng đó~ so với Lâm a di tuyệt hơn rồi! Chẳng trách các a di này đều yêu thích mẹ Hân Nhiên như vậy, thật sự rất có mị lực a.
Suy nghĩ thế, tiểu gia hỏa ngẩng đầu liếc nhìn Lâm Úc Thanh một chút, cô đều đã mệt nhắm mắt lại, ngồi thẳng người ngồi thẳng người, để cô tựa ở bả vai chính mình nghỉ ngơi.
Mọi người cũng đều cả người đều mỏi mệt, tựa sát ôm lẫn nhau sưởi ấm, chợp mắt một chút.
Gió mát hiu quạnh, nhưng có bằng hữu tốt nhất ở bên cạnh, sưởi ấm lẫn nhau, liền cũng không cảm thấy lạnh giá rồi…Bạch Dã mơ mơ màng màng chống đến nửa đêm, thực sự buồn ngủ quá đỗi, nhắm mắt lại vừa muốn ngủ, đầu Lâm Úc Thanh bên cạnh gối lên bả vai nàng đột nhiên rơi xuống, sợ đến nàng giật mình một cái, mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Úc Thanh mới nghiêng người, ngủ rất khổ cực, đồng thời lúc này cũng không tỉnh lại, nhìn dáng dấp thực sự là cực kỳ mệt mỏi.
Tiểu gia hỏa hướng về bên cạnh hơi di chuyển, đem quần áo khoác trên người khoác ở dưới thân Lâm Úc Thanh, đỡ cô nằm ở trên chân của mình, hai chân đan xen thoáng nâng lên chút, để cô có thể nghỉ ngơi thoải mái.
Vừa ngẩng đầu, đối diện trúng ánh mắt ôn nhu của Hân Nhiên, hai mẹ con nhìn nhau nở nụ cười.
"Mẹ, ngươi cũng nghỉ ngơi đi, để ta trông lửa.
" Nhìn tất cả mọi người đã bình yên ngủ, Bạch Dã mạnh mẽ lên tinh thần.
Cố Hân Nhiên đứng dậy, đi tới bên cạnh nàng ngồi xuống, lôi kéo quần áo của chính mình đem nàng bọc lại, ôm nàng, nàng cũng nghĩ thông rồi, nếu Diêm vương gia không thu nàng, vậy nàng thì càng nên quý trọng hết thảy trước mắt, con gái tốt như vậy, làm sao còn có thể nhẫn tâm cự tuyệt nàng từ ngoài ngàn dặm đây.
Đối với hành động đột nhiên thân mật của Hân Nhiên, Bạch Dã có chút kinh hỉ, đầu nhỏ gối lên bả vai của nàng, thỏa mãn nhắm mắt lại, hưởng thụ lấy cái ôm của mẹ.
Hân Nhiên ôm hông của nàng vỗ nhè nhẹ, khi nàng còn bé, chính mình sẽ không thường thường hầu ở bên người nàng, bỏ lỡ quá nhiều tốt đẹp, trước mắt, chỉ có thể tận lực đền bù.
Lâm Úc Thanh là bị một trận tiếng gào khóc đánh thức, thời điểm mở mắt ra, trời đã tờ mờ sáng, một ít người nhà đã không thể chờ đợi được nữa đi bên trong phế tích tìm kiếm lấy thân nhân của chính mình.
Lâm Úc Thanh ngồi dậy, mới phát hiện chính mình vậy mà nằm ở trên đùi tiểu gia hỏa ngủ một đêm, đây còn không phải đè nàng đã tê rần sao, vừa định giúp nàng xoa bóp, phát hiện nàng tựa ở trong lồng ngực Hân Nhiên, ngủ rất say sưa, liền rất thức thời không có đi quấy rối hai mẹ con.
Hàn phong sáng sớm đặc biệt lạnh, Lâm Úc Thanh lại đi trong đống lửa bỏ thêm chút củi lửa, để đống lửa thiêu đốt mạnh hơn.
"Hắt xì —"Phương Di liên tục đánh vài cái hắt xì.
"Lạnh rồi hả ?"Phương Di mở mắt ra, chậm rãi xoay người còn có chút không phản ứng lại, trái phải nhìn lên những thôn dân nằm ở trong bi thống kia, mới bừng tỉnh phản ứng lại, hồi tưởng lại chính mình cũng đã trải qua những gì.
Đang muốn cảm khái, lại nhìn thấy Hân Nhiên và tiểu Dã ôm nhau ngủ.
"Ngươi xem, hai mẹ con này, mặt mày rất giống a.
"Hân Nhiên vẫn mang khăn quàng cổ che mặt, chỉ lộ ra lông mày, hai người so sánh, quả thực giống như đúc!"Đúng vậy a.
" Lâm Úc Thanh đáp một tiếng, đem quần áo mình đặt ở dưới thân giơ lên trước đống lửa nướng một hồi, che ở trên người hai người.
Mới vừa làm xong những thứ này, đột nhiên nghe thấy bên cạnh có một tiếng bấm máy, Lâm Úc Thanh ngẩn ra, người nào thời điểm như thế này còn có lòng thanh thản chụp ảnh, quay đầu vừa tìm, người kia ngay ở cách chính mình không xa, đối với nhóm người mình chụp liên tục.
Lâm Úc Thanh hơi chau mày, nhìn cô gái mang mắt kính vác lấy cái camera kia, khá quen.
Trầm tư chốc lát nghĩ tới, trước đó khi chính mình cùng tiểu Dã xuống núi đi dạo chợ thì từng đụng phải người như vậy, nàng nói bàn thân nàng người đồng tính luyến ái, muốn quay chụp đưa tin mình và tiểu Dã tiến hành sinh hoạt, hình như tên!.
Kiều Trăn.
"Ngươi làm sao còn ở đây?" Lần trước nhìn thấy nàng là hơn một tháng trước chứ, nàng vậy mà không có đi?Tiểu phóng viên nhìn thấy bị Lâm Úc Thanh phát hiện, vội lại chụp thêm mấy bức bức ảnh, sau đó chạy đi, cả rảnh rỗi nói chuyện cũng không lưu cho cô.
Lâm Úc Thanh cũng rất buồn bực, đây đều là chuyện gì a! Mình và tiểu Dã còn ăn mặc áo cưới đó, tuy đã vừa bẩn vừa nát, nhưng vẫn là có thể nhìn ra được, bức ảnh này nếu như truyền lên mạng, hai người chính mình không phải bị người mắng thúi lun?Ngẫm lại cũng là lòng nguội lạnh.
"Đây đều là người nào a, cũng quá không lòng công đức, không, nàng đây cả tố dưỡng nghề nghiệp cũng không có, nếu như nàng dám lấy bức ảnh nói chuyện, ta thì tố cáo chết nàng!" Phương Di cũng là chau mày.
"Sau này nói đi, dù sao ta đã sớm không để ý những âm thanh này rồi.
" Lâm Úc Thanh biểu thị đã nhìn ra, trải qua cả ngày hôm qua, trong lòng cô, ngoại trừ sinh tử, tất cả cái khác đều không phải chuyện rồi.
Hai người đang trò chuyện, nghe thấy một trận tiếng nổ ô tô vang rền, vừa nghiêng đầu, nhìn thấy mấy chiếc xe tải quân dụng lần lượt chạy đến.
"Đội cứu viện đến rồi.
"Nhìn quân nhân binh lính từ trên xe tải nhảy xuống, trong lòng hai người một trận khuấy động, chưa từng cảm