Thân là nghệ sĩ, vẫn là nghệ sĩ nổi tiếng dưới ánh mắt của đại chúng, nhất định không thể yêu đương tùy ý như người bình thường.
Mỗi lần liên hệ với nhau, phải cẩn thận thăm dò trước một phen.
Hạ Dĩ Đồng ——【 Lục lão sư chị có thể tiện nói chuyện điện thoại không? 】
Lục Ẩm Băng ——【chị đang ở phim trường, không tiện lắm.】
À.
Hạ Dĩ Đồng thầm nghĩ, có chút mất mát, nhưng cô cũng có thể hiểu được.
Chị ấy hiện tại có thời gian rảnh như vậy là rất hiếm, chờ bắt đầu quay, không, chờ chị ấy quay xong bộ phim này, hẳn công việc sẽ còn bận rộn hơn, chạy không hết quảng cáo, tiếp nhận không ít kịch bản mới, giới giải trí chính là một con sông rộng lớn, tất cả mọi người đều đang đi ngược lại dòng, nếu không tiến tới thì sẽ bị thụt lùi phía sau.
Ba tháng còn lại, là những ngày cuối cùng cô có thể nhàn rỗi trong năm nay, có thể ở đoàn phim, hết sức chuyên tâm mà nghiên cứu để quay một bộ phim tốt, điều này đối với một diễn viên không phải là minh tinh trên màn ảnh lớn là một điều may mắn.
Hạ Dĩ Đồng cũng không ngoại lệ, làm minh tinh, cô phải suy xét tới nhiều chuyện, phải chú ý tới tính cách, ngoại hình, không thể để xảy ra chuyện Out Of Character; phải vì công ty mà tạo ra lợi nhuận, làm bước tiến cao hơn cho bản thân.
Nếu có thể chỉ diễn thôi thì tốt rồi, nhưng..
Nhưng là có quá nhiều chuyện như vậy, cô không thể tùy hứng được.
Hạ Dĩ Đồng lấy lại tinh thần ——【 vậy nhắn tin cũng được, em đang trong khách sạn, hôm nay không có sắp xếp công tác gì cả.
】
Lục Ẩm Băng ——【 ừm.
】
Lục Ẩm Băng ——【 chờ một chút, Tần Hàn Lâm chỉ đạo chị diễn xuất, sau khi kết thúc công việc, chị trở về khách sạn sẽ gọi điện thoại cho em.】
Hạ Dĩ Đồng ——【 dạ [ tâm ]】
Lục Ẩm Băng khóa màn hình điện thoại, đưa cho Tiểu Tây, bước vội ra khỏi lều đi ra ngoài.
Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi trôi qua, lại bắt đầu quay tiếp.
Hạ Dĩ Đồng nằm ở trên giường chốc lát, cảm thấy mình không thể như vậy mà ăn không ngồi chờ Lục Ẩm Băng kết thúc công việc, quá sa đọa, trước kia cô không phải là người lười biếng như vậy.
Trước khi tách nhau ra, Lục Ẩm Băng đưa cho cô cuốn "Sách Cát" của Borges.
Hạ Dĩ Đồng lấy ghế ngồi xuống, ngồi ở phía cửa sổ bắt đầu đọc sách.
Lật từng trang sách một, âm thanh sàn sạt đang quấy nhiễu thanh âm yên tĩnh trong phòng, ánh mặt trời dần dần ngã về phía Tây.
Hoàng hôn buổi chiều đẹp rực rỡ, Cửu Trại Câu đẹp như bước ra từ mộng cảnh vậy.
Hạ Dĩ Đồng từ dòng chữ trong sách, ngẩng đầu lên, nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt, lập tức lấy điện thoại chụp lại, gửi cho Lục Ẩm Băng, vẫn như cũ không có gửi thêm dòng chữ tin nhắn nào.
Cô đi ra cửa tìm Phương Hồi cùng ăn cơm chiều, cơm nước xong cứ an tĩnh như vậy mà về phòng, từ trong máy tính mà mở ra một folder "Tập hợp phim điện ảnh kinh điển", tỉ mỉ nghiền ngẫm kỹ thuật diễn của các diễn viên thế hệ trước, xem một lát thì dừng lại, tự mình thử nhập vai biểu diễn.
Khi thì nhíu mày, khi thì lông mày lại giãn ra, bất tri bất giác ba giờ đã trôi qua.
Trong lúc đó Lục Ẩm Băng có nhắn tin cho cô một lần, chưa nói hai câu thì lại bận rộn tiếp.
Buổi tối 9g30, Hạ Dĩ Đồng nhìn di động một cái, ôm áo ngủ vào phòng đi tắm.
Lúc tắm xong thì nhận được một tin vui, Lục Ẩm Băng ——【 kết thúc công việc, chị lập tức trở về khách sạn, chờ chị.
】
Lục Ẩm Băng ——【 đến nơi rồi, em đâu? 】
Lục Ẩm Băng ——【 chị đi tắm, người toàn mồ hôi, xong sẽ nghỉ ngơi.】
Tin nhắn trên màn hình là gửi từ hai phút trước, Hạ Dĩ Đồng vội vàng nhắn tin lại ——【 em đây, em mới vừa tắm xong, Lục lão sư.
】
Lục Ẩm Băng không trả lời.
Hạ Dĩ Đồng lại nhắn thêm một tin cho cô ——【 Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư.
】
Lục Ẩm Băng nói đi tắm là đi tắm, cũng không có lướt lướt Weibo gì cả, bở lỡ tin nhắn của Hạ Dĩ Đồng, trong lúc chờ cô nhắn lại, thì Hạ Dĩ Đồng vội vàng trải khăn trải giường ra.
Tinh tinh----
Lục Ẩm Băng——【 xong rồi.
】
Hạ Dĩ Đồng ——【[ chuột chũi thét chói tai.gif]】 cô quả thực là lòng nóng như lửa đốt, lúc trước chờ đợi bốn năm giờ liền cũng không sốt ruột như bây giờ.
Lục Ẩm Băng ——【[ chuột chũi thét chói tai.gif]】
Hạ Dĩ Đồng ——【 Lục lão sư.
】
Lục Ẩm Băng ——【 Hạ lão sư.
】
Hạ Dĩ Đồng ——【 chị làm gì mà bỗng nhiên gọi em như vậy? 】
Lục Ẩm Băng ——【 bởi vì em gọi chị như vậy.
】
Hạ Dĩ Đồng ——【em vẫn luôn kêu chị như vậy mà.
】
Lục Ẩm Băng ——【 hiện tại vẫn luôn vậy à, em chắc là không cần đổi xưng hô không? 】
Hạ Dĩ Đồng ——【 chị không thích sao? Nếu chị muốn em đổi, thì em liền đổi.
】
Lục Ẩm Băng ——【 Không sao, cũng được, cũng không phản cảm, huống hồ em so với người khác gọi thì không giống nhau.】
Hạ Dĩ Đồng mặt hơi nóng lên, cái gì....!Cái gì mà nói là cô gọi so với người khác không giống nhau......Gọi gì cơ........Như nào....!Suy nghĩ nhanh chóng hướng tới chuyện gì đó không tốt lắm, giống như con ngựa thoát dây cương không chịu sự không chế nào.
Hạ Dĩ Đồng sắp bị suy nghĩ đen tối của mình làm xấu hổ đến chết.
Tinh tinh----
Lục Ẩm Băng ——【em bận? 】
Hạ Dĩ Đồng vội nhịn xuống mặt đỏ, hồi ——【 không có, em đi rót ly nước 】
Lục Ẩm Băng ——【 A, em tiện gọi điện thoại sao? 】
Hạ Dĩ Đồng ——【 dạ, thuận tiện.
】
Yêu cầu video call tới, không phải là chỉ gọi điện thoại thôi sao? Đây là sao? Hạ Dĩ Đồng mặt đầy dấu chấm hỏi do dự một giây, bắt máy, người đối diện trong video mặt có chút hoảng loạn, đôi mắt Lục Ẩm Băng tựa hồ đang nhìn phím di động bên dưới: "Chị là muốn gọi bình thường, không biết như nào liền ấn vào video."
Hạ Dĩ Đồng ngay cả một sợi tóc của người đó cũng không chịu bỏ qua, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn