Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

1: Khổng gia nhận lỗi 1


trước sau

Editor: Ngạn Tịnh.

Khổng phu nhân trở lại Khổng gia, kể lại chuyện tình một lần xong, liền bị Khổng tiên sinh giáo huấn một trận, sau đó không thể không tìm đến Sở Ngao Dư lần nữa. Nhưng Sở Ngao Dư lại từ chối gặp mặt bà. Rơi vào đường cùng, Khổng tiên sinh không thể không tự mình lên sân khấu.

Vị Khổng tiên sinh này đại khái là tiếp thu bài học của Khổng phu nhân, thái độ vô cùng hoà ái. Đầu tiên nói đến tình nghĩa, rồi lại nói đến lý lẽ, cuối cùng còn lấy danh nghĩa của lão gia tử ra, hy vọng Sở Ngao Dư đừng nhắm vào Khổng Văn Bân nữa. Hơn nữa còn đưa ra thêm ít bồi thường, chỉ là trong ngoài lời nói không hề nhắc tới Hoàng Phủ Tử Y một câu nào, hiển nhiên không để cô vào mắt.

Mà đối với tình huống này, Sở Ngao Dư cũng chỉ lạnh mặt tỏ vẻ bản thân còn muốn suy xét. Tuy rằng không tiếp tục chèn ép Khổng Văn Bân nữa, nhưng lại cũng không từ bỏ ý chèn ép, làm cho người của Khổng gia rơi vào đường cùng. Cuối cùng bọn họ phải mời Khổng lão gia tử ra, hơn nữa còn trực tiếp tìm đến Sở lão gia tử.

Lúc Sở lão nhìn thấy Khổng lão, cũng đã biết chuyện gì xảy ra, cho nên thái độ với Khổng lão cũng chẳng tốt cho lắm. Dù sao Hoàng Phủ Tử Y cũng là cháu dâu ông vừa ý, bây giờ thế nhưng lại bị người Khổng gia khi dễ. Ông không giúp cháu trai đáp trả đã là không tệ, sao có thể nói chuyện giúp cho kẻ thù chứ! Ông cũng không phải kẻ ngốc!

"Ông nói mấy thứ đó với tôi cũng vô dụng. Cháu dâu của tôi bị khi dễ, cháu trai của tôi mở miệng, tôi còn mong không hết đấy!" Sở lão thở phì phì nói, một chút cũng không chừa mặt mũi cho Khổng lão.

Khổng lão bất đắc dĩ, chỉ có
thể ưng thuận một loạt điều kiện cắt đất điền tiền, hơn nữa còn hứa hẹn sẽ đưa Khổng Văn Bân ra nước ngoài, trong vòng mười năm sẽ không trở về, lúc này mới làm cho Sở lão miễn cưỡng nhả ra, đồng ý buông tha cho Khổng Văn Bân, cũng sẽ thả để Khổng Văn Bân chạy chữa.

Mà Sở lão cũng cực kỳ hào phóng, sau khi có được những bồi thường đó, liền trực tiếp sang tay cho Hoàng Phủ Tử Y. Trong đó bao gồm 8% cổ phần của Giải Trí Đại Tinh trị giá ba trăm triệu, cùng với một đống biệt thự gần biển, và một công ty đồ chơi, tổng giá trị vượt qua năm trăm triệu.

“Tặng cho em ư? Vì sao?" Hoàng Phủ Tử Y vừa quay phim xong trở lại phòng khách sạn, liền nhìn thấy Sở Ngao Dư dẫn theo An Trạch Thụy chờ ở nơi đó. Sau đó không chờ cô kịp nói gì, trước mặt nhiều thêm một đống văn kiện, hơn nữa còn là văn kiện chuyển tặng trị giá hơn năm trăm triệu. 

"Đây là quà nhận lỗi của Khổng gia, ông nội bảo anh đem tới." Nếu là quà nhận lỗi, tất nhiên sẽ đưa cho người bị hại.

"Loại quà nhận lỗi quý trọng thế này, em thật không dám nhận lấy." Hoàng Phủ Tử Y lắc lắc đầu. Trên thực tế cho dù là xuất phát từ nguyên nhân gì, cô đều không muốn nhận, nói gì đến quà nhận lỗi. Nếu không có Sở gia, Khổng gia làm sao có thể nhận lỗi với cô chứ?!

Sở Ngao Dư trầm mặc một cái chớp mắt, khuyên, "Có cái gì mà quý trọng chứ, có quý hơn nữa cũng không quý trọng bằng thanh danh của em. Nếu em không nhận, người Khổng gia sẽ không yên tâm."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện