Buổi sáng Bạch Gia Thi nhận được điện thoại của Bạch Vu Quân, bảo cô đến giải trí Thần Tinh một chuyến.
Bạch Gia Thi bắt taxi đến, giải trí Thần Tinh so với Ngu Thần quả thật khác nhau một trời một vực, công ty không những có rất nhiều cơ sở vật chất hiện đại mà còn có quy mô siêu khủng!
Thậm chí nó còn có thể ngang hàng với công ty đời trước của cô.
Bạch Gia Thi vừa bước vào công ty liền đón nhận rất nhiều ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
"Đó không phải là Bạch Gia Thi sao?"
"Cô ta tới đây làm gì? Chẳng lẽ cô ta muốn xin vào công ty chúng ta?"
"Đùa gì chứ! Cô ta scandal đầy rẫy trên mạng, Bạch Tổng cũng đâu mắt mù mà tuyển cái loại như cô ta?"
"Theo tôi thấy, chắc chắn cô ta tới đây để đeo bám anh Phó Từ thì có!"
"Hừ, cái loại như cô ta mà dám mơ tưởng tới anh Phó Từ."
Bạch Gia Thi cũng đến lạy mấy cô nàng này, làm ơn lần sau có nói xấu người khác thì nói nhỏ nhỏ thôi! Hét to như vậy làm gì? Cô cũng đâu có điếc.
Bạch Gia Thi lạnh nhạt lướt qua mấy cô nàng, cô nàng nói to nhất bất giác chột dạ, rụt cổ lại, nhưng không lâu sau đó liền lấy lại dáng vẻ tự tin.
Cô đi đến cửa thang máy liền bắt gặp Phó Từ đi ra.
Bạch Gia Thi chưa từng gặp Phó Từ ở nơi này, đây là lần đầu tiên thấy người thật.
Không biết có phải ảnh hưởng từ cảm xúc không mà cô thấy nhan sắc của Phó Từ cũng bình thường, nếu ở thế giới của cô cùng lắm chỉ là tiểu thịt tươi được người khác hoan nghênh mà thôi.
Còn không đẹp bằng một góc của Tống Lập Thành.
Phó Từ nhìn thấy Bạch Gia Thi thì khuôn mặt hơi nhăn lại.
Hắn tiến lại gần Bạch Gia Thi, lớn tiếng hỏi:
"Cô còn dám theo tôi tới đây?"
Giải trí Thần Tinh rõ ràng chuyên nghiệp hơn Ngu Thần rất nhiều, dù có biến lớn xảy ra vẫn làm như không nhìn thấy mà tiếp tục công việc của bản thân.
Phó Từ thấy cô không trả lời thì vươn tay muốn kéo cô ra khỏi công ty.
Phó Từ cực kì tức giận, không nghĩ tới Bạch Gia Thi còn có thể mặt dày như vậy, dám chạy tới công ty hắn để đeo bám.
Bạch Gia Thi nhanh chân tránh ra, khuôn mặt người da đen đầy dấu chấm hỏi.
"Tôi ở đây thì liên quan gì tới anh?"
"Cô đừng giả vờ nữa, tôi nói lại lần nữa cho cô biết.
Tôi không thích cô, cả đời này cũng sẽ không thích cô.
Cô từ bỏ đi, nếu không chỉ càng làm cho tôi chán ghét!"
Bạch Gia Thi lại càng cạn lời.
Cũng thật biết tự biên tự diễn.
Bạch Gia Thi ngoảnh mặt làm ngơ không thèm để ý đến hắn ta, cô bước chân về phía thang máy.
Phó Từ thấy cô không để ý đến hắn, mà còn làm ngơ khiến hắn phẫn uất căm giận, trước giờ cũng chưa có ai đối với hắn như vậy!
Hắn ta tức giận lên tiếng: "Cô rốt cuộc có nghe tôi nói không?"
Bạch Gia Thi lạnh nhạt nói: "Có điếc đâu mà không nghe?"
Phó Từ lập tức á khẩu, thẹn quá hoá giận: "Vậy cô còn không mau đi về đi? Còn ở đây làm gì."
"Tôi ở đây thì liên quan gì anh?"
Bạch Gia Thi nói xong cũng không thèm quan tâm phản ứng của hắn, trực tiếp bước vào cửa thang máy.
_______________________
Bên trong văn phòng tổng tài,