Dì hai của Nhan Tiểu Phong vốn dĩ biết được tin hắn ta bị bỏ tù ở trên mạng.
Tên thật của Nhan Tiểu Phong là Nghiêm Hiểu Phong, anh ta nói ghét cái tên này do quá dở nhưng anh ta sửa kiểu gì thì ngoại hình và giấy tờ nhân thân cũng không thể đổi.
Mấy năm nay Nhan Tiểu Phong rất ít khi về ăn Tết, nhưng anh ta kiếm được tiền thì cứ đúng ngày đúng giờ sẽ chuyển vào tài khoản của Nghiêm Khang, có đôi khi anh ta sẽ nói chuyện qua video với Vương Quế Phân để bố mẹ an tâm về mình.
Anh ta thường xuyên nói chuyện với Vương Quế Phân nên hai người càng thân thiết hơn.
Vợ chồng Nghiêm Khang sống ở nông thôn cả đời, đối với cuộc sống bên ngoài hoàn toàn không hiểu gì cả.
Bọn họ chỉ muốn sống một cách thanh bình, ổn định, nuôi Nhan Tiểu Phong học xong đại học, sau đó vì hắn ta mà bắt đầu tích cóp tiền chuẩn bị lễ ăn hỏi.
Hai vợ chồng cả đời ăn mặc tiết kiệm không ngờ rằng con trai đi học đại học nhiều năm thì tính cách đã thay đổi hoàn toàn.
Thay đổi đến mức nào, hai vợ chồng cũng không rõ, nhưng hai người chỉ có một ước nguyện lớn nhất, chính là hy vọng con trai bình an lớn lên, khỏe mạnh.
Đây là ước nguyện của biết bao cặp cha mẹ.
Từng ngày trôi qua, kể từ khi Vương Quế Phân biết chuyện Nhan Tiểu Phong bị bỏ tù, trong lòng cũng rất lo lắng.
Dùng quan hệ của mình, tìm hiểu thêm một ít tin tức thì Vương Quế Phân mới biết “cái cây rung tiền” Nhan Tiểu Phong này thật sự bị bỏ tù.
Vậy thì sau này ai sẽ cho cô ta vay tiền nữa đây?
Có đôi khi người tính không bằng trời tính.
Vương Quế Phân thích chơi mạt chược nhưng không dám nói cho chồng biết rằng ngày nào cô ta cũng chơi và lần nào cũng thua.
Thua càng nhiều lại càng muốn thu hồi vốn, đánh càng ngày càng nhiều tiền hơn, cuối cùng đến tiền mua đồ ăn cũng không có.
Cô ta dù ngại ngùng nhưng vẫn phải xin tiền chồng, vì vậy cô ta quyết định đi vay mượn của vợ chồng Nghiêm Khang.
Hai người họ vốn dĩ sống trong một thôn làng nhỏ.
Vợ chồng Nghiêm Khang hiền lành, lương thiện, thấy cô cầu xin rất đáng thương cho nên đã chạy vạy khắp nơi mượn giúp cô ta một vạn.
Kết cục vẫn như cũ, thua lại càng thua.
Cứ như vậy, hai vợ chồng Nghiêm Khang dần dần cho cô ta mượn năm vạn, vẫn giống như ném đá trên mặt sông(1), tiền đi không hề quay lại.
Vương Quế Phân biết tập đoàn RS.
Cô ta cũng có tài khoản trên mạng xã hội, lúc đọc một lượt các bài viết, thấy ai cũng nói là vì đánh em trai của tổng giám đốc tập đoàn RS nên mới bị tống giam nhiều năm như vậy, vì thế cô ta đã ghim tập đoàn RS vào đầu.
Ở trong mắt Vương Quế Phân, thật ra Nhan Tiểu Phong là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nhất định là do Nhan Tiểu Phong đã “chọc” phải ai đó nên giờ mới khổ như vậy.
Cô ta đăng rất nhiều bài trên Weibo của mình nhưng chả có mấy ai quan tâm, thậm chí có người nói cô ta bị điên, còn vào thẳng trang Weibo của cô ta mắng chửi, còn nói cả Nhan Tiểu Phong cũng bị tâm thần.
Vương Quế Phân tức muốn hộc máu, quyết chửi nhau với những người đó đến cùng.
Sau này Vương Quế Phân bị một người nào đó “treo” lên, rất nhiều người ùa vào trang đó mắng chửi cô ta.
Vương Quế Phân không chịu nổi, đành phải xóa toàn bộ bài viết trên Weibo.
Nhưng những người đó vẫn không tha cho cô ta, còn nhắn riêng mắng rất khó nghe.
Vương Quế Phân mắng chửi lại những người đó, cho đến một lần, cô ta nhìn thấy một tin nhắn lạ.
Tin nhắn đó nói rằng có thể nói toàn bộ chân tướng sự thật cho cô ta biết, còn có thể giúp đỡ cô ta.
“Người đó” nói rằng đây là tin tức khá lớn, nếu giúp hắn ta một việc thì sẽ trả công rất cao cho cô ta.
Vương Quế Phân chỉ nhìn thấy “trả công rất cao” thì đã chấp nhận tin nhắn đó, nói rằng mình chỉ là họ hàng của Nhan Tiểu Phong mà thôi, mọi chuyện cụ thể như thế nào thì cô ta không biết, nhưng cô ta cảm thấy là do tập đoàn RS ra tay, nếu không làm sao có thể phán 15 năm.
Bên kia đối với phản ứng của cô ta rất vừa lòng, xin số WeChat của Vương Quế Phân, sau đó họ tiếp tục trò chuyện.
Đối với tiền thù lao, Vương Quế Phân rất coi trọng, cô ta hỏi rất nhiều lần nhưng bên kia lại cảm thấy cô ta chỉ là một mụ đàn bà ngu xuẩn, không có giá trị lợi dụng.
Sau này Vương Quế Phân không còn cách nào nữa, đành phải hỏi “người đó” rốt cuộc muốn cô ta làm gì, chỉ cần đưa tiền cho, việc gì cô ta cũng dám làm.
Tài khoản của cô ta có một khoảng thâm hụt quá lớn, nếu không bù vào có lẽ cô ta sẽ bị chồng đánh đến chết.
“Người đó” do dự trong chốc lát, sau đó cho một gợi ý, nói rằng Nhan Tiểu Phong bị oan, tại sao cô ta không đến tìm tập đoàn RS đòi sự công bằng?
Mọi chuyện tiếp theo đều phát triển rất thuận lợi, “người đó” chuyển cho Vương Quế Phân năm nghìn nhân dân tệ, muốn cô ta đưa toàn bộ người nhà đến tổng công ty tập đoàn RS kêu oan, nói muốn đòi lại công bằng.
Vương Quế Phân thấy tiền, không còn bất cứ nghi ngờ nào nữa, lập tức đồng ý, hơn nữa còn đối với hắn ta rất biết ơn, cô ta không ngờ trên đời này lại có người vì công bằng mà ra mặt.
“Người đó” còn dặn đừng nói cho người khác biết rằng hai người liên lạc với nhau, chờ đến lúc cô ta thành công trở về nhà sẽ đưa thêm một vạn nhân dân tệ.
Số tiền lớn như vậy làm sao Vương Quế Phân có thể không có hứng thú được.
Cô ta đem chuyện Nhan Tiểu Phong ngồi tù nói cho vợ chồng Nghiêm Khang biết, lại còn xúi giục cả gia đình đi đòi lại công bằng, nhân tiện cố gắng nhồi nhét vào đầu óc họ chuyện tập đoàn RS có tiền, nếu không thể cứu người ra thì bịt miệng bằng tiền cũng được.
Chính vì suy nghĩ đơn giản và mong muốn có thật nhiều tiền của Vương Quế Phân mà cô ta thật sự đưa được một đoàn người đến thành phố N.
Bọn họ ngồi xe lửa mười mấy tiếng, lúc xuống trạm xe lửa còn phải bắt xe buýt, chuẩn bị sẵn biểu ngữ, đi tới làm loạn trước cổng tập đoàn RS.
Xuyên suốt hành trình đi đến thành phố B, ngày nào cô ta cũng báo cáo cho “người đó” biết.
Sau khi đến trước trụ sở tập đoàn RS, Nghiêm Khang cảm thấy làm vậy không tốt lắm nên vào công ty, đứng trước quầy lễ tân thăm hỏi.
Nhân viên lễ tân thấy họ ăn mặc không sạch sẽ, đàng hoàng, cảm thấy không vui nên đuổi họ ra khỏi cửa.
Bên này bộ phận báo chí đã vào vị trí, Nghiêm Khang bất đắc dĩ không biết phải làm sao thì Vương Quế Phân đạo đức giả đi lại gần, hỏi ông rốt cuộc có nên làm vậy hay không.
Nghiêm Khang không còn cách nào đành gật đầu.
Một đoàn người đứng trước cửa tập đoàn RS la lớn: “Tập đoàn RS xin hãy cho chúng tôi một sự công bằng”.
Vương Quế Phân nhìn xung quanh thấy càng lúc càng có nhiều người đứng xem, không hiểu vì sao lại cảm thấy bản thân như được tiếp thêm sức mạnh.
Cô ta ngẩng đầu, ưỡn ngực, giống như một vị tướng trên chiến trường đang chỉ huy chiến đấu.
Họ hàng gia đình Nhan Tiểu Phong được mời vào một khách sạn trực thuộc tập đoàn RS, Vương Quế Phân chưa bao giờ đến nơi nào đẹp như vậy,