Thời gian sau đó tôi rất bận, không có lúc nào đi thăm Hạ Ưu được, đến khi tôi rảnh rỗi đến nhà cô ấy thì đã không thấy cô gái mặc chiếc váy đỏ rực rỡ đó nữa, thay vào đó là tấm hình đen trắng của cô ấy đặt trên bàn.
Có một đôi vợ chồng lạ đang đứng trong sân ôm mặt khóc.
Trước mắt tôi như có một làn sương mù, trong khoảnh khắc, tôi cảm giác mình nhìn thấy bóng dáng của Hạ Ưu và Lý Điện dưới gốc cây tỳ bà. Họ đang vui vẻ nuôi thú cưng, ôm người mình yêu, làm những việc đáng yêu, sống cuộc đời như ý nguyện.
Nếu như thời gian có thể quay ngược trở lại, tái hiện lại khung cảnh đó thì tuyệt vời biết bao!
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý! Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện