Triệu chứng dị ứng của Nghiêm Khả Khả tới rất mãnh liệt, nhưng cũng đi nhanh chóng, chưa tới hai ngày sau cô đã khôi phục lại khuôn mặt xinh đẹp như hoa của mình.
Nhưng cô không nóng lòng đi ra ngoài rêu rao bản thân, mà quyết định ở nhà tập trung nghiêm cứu diễn xuất.
Cô thật sự rất muốn diễn xuất, hơn nữa còn phải diễn.
Trong những ngày cô “bế quan”.
Đọc FULL bộ truyện.
Luật sư bên văn phòng Lạc Dương đã giúp cô xử lý xong chuyện chấm dứt hợp đồng với Diệu Tinh, đồng thời còn lập một studio cá nhân thuộc về Nghiêm Khả Khả.
Nghiêm Thảo cũng vì một loạt hành động trước đó và sự lộ diện gần đây mà nổi tiếng hơn nhiều.
Thậm chí có người còn dự đoán, cô ta sẽ là nữ ngôi sao hạng A mới trong làng giải trí.
“Có Cố Thần nâng đỡ như thế, cô ta không thành ngôi sao hạng A mới lạ đó.”
Nghiêm Khả Khả cười chế giễu, rồi tiện tay xé rách tạp chí đưa tin về Nghiêm Thảo.
Trong lúc Nghiêm Khả Khả mắng chửi, thì tháng bảy tới như đã hẹn.
Thời gian casting là hai giờ chiều, với yêu cầu là không trang điểm và tới một mình. Truyện Trinh Thám
Mặc dù Nghiêm Khả Khả rất tự tin về ngoại hình của mình, nhưng mới sáng sớm cô đã kéo Đường Thu Dạ tới trung tâm thương mại “đầu tư” cho bản thân.
Lúc tính tiền, Nghiêm Khả Khả cảm thấy tay mình đang run rẩy.
“Chẳng phải chỉ là một chiếc váy rách thôi ư? Vậy mà lên tới chín con số, nói thật, dù bán tđi cũng không đắt bằng chiếc váy này.”
Trên đường về, Nghiêm Khả Khả không khỏi nghĩ ngợi linh tinh.
Nếu không phải đạo diễn nhận ra cô, chắc chắn cô sẽ không chết vì sĩ diện, mà mua chiếc váy này!
Từ nhỏ Đường Thu Dạ đã ăn ngon mặc đẹp, nên chưa từng hiểu khái niệm “keo kiệt” của Nghiêm Khả Khả.
Nhưng sau một thời dài tiếp xúc, cô cũng đã quen Nghiêm Khả Khả thế này rồi, nên chẳng bình luận gì, mà chỉ gắt gỏng nhắc nhở: “Nghiêm Khả Khả, nếu còn lẩm bẩm nữa, thì sẽ đến muộn buổi casting đấy!”
Đường Thu Dạ chỉ vào đồng hồ của mình rồi bổ sung thêm câu nữa: “Vậy thì chín con số đó cũng sẽ mất trắng.”
Chỉ một câu nói nắm được thóp Nghiêm Khả Khả, cô miễn cưỡng nuốt lại những lời càn quấy mà mình định nói, rồi dè dặt hỏi: “Vậy tôi có thể tìm studio của chúng ta để trả lại tiền taxi cho tôi không?”
Nghiêm Khả Khả không biết lái xe, cô chính là kiểu người học ba lần rồi vẫn không biết lái.
Mà đoàn phim lại không cho cô dẫn người khác theo, nên cô đành phải chi tiền đi taxi.
Trước khi Đường Thu Dạ nổi giận, cuối cùng Nghiêm Khả Khả cũng không dám khiêu khích tính nhẫn nại của “Khủng long bạo chúa” nữa, mà nhanh chóng lên taxi, đóng cửa xe với tốc độ nhanh nhất, rồi ngồi nghiêm chỉnh.
Nói thật, cô cảm thấy Đường Thu Dạ rất khó lấy chồng.
Nghiêm Khả Khả vừa thầm mắng, vừa lấy điện thoại ra tìm địa chỉ cho tài xế.
Nhưng cô chưa kịp tìm ra địa chỉ chính xác trong nhật ký trò chuyện, thì chuông điện thoại đã vang lên.
Là một dãy số lạ.
“Xin hỏi cô có phải là Nghiêm Khả Khả – người nhà của Cố Thần không?” Đầu bên kia vang lên một câu chất vấn máy móc, không hiểu sao cô lại có dự cảm xấu.
Nếu đối phương đã biết thông tin và số điện thoại của cô, thì Nghiêm Khả Khả cũng chẳng phủ nhận, mà thành thật đáp: “Là tôi đây, Cố Thần là chồng tôi.”
“Là thế này, Cố Thần bị tai nạn xe, nên cần cô tới đây ký vào giấy phẫu thuật, nên chúng tôi mong cô tới đây ngay lập tức...”
Nghiêm Khả Khả cảm thấy tim mình hẫng đi một nhịp.
Cô mở miệng, định hỏi tình hình cụ thể, nhưng miệng mấp máy nửa ngày vẫn không thể nói thành tiếng.
“Chào cô, cô Nghiêm, cô vẫn ở đó chứ?” Nhân viên công tác đợi mãi không thấy cô đáp lại nên không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.
Xem như người này ăn may cứu vớt Nghiêm Khả Khả ra khỏi nỗi sợ.
“Tôi... tôi biết rồi, tôi sẽ tới đó ngay.” Nghiêm Khả Khả hoàn hồn, đầu óc cũng nhanh chóng quay về.
Cô liếc nhìn Đường Thu Dạ đang đứng bên ngoài với vẻ mặt đầy mong chờ, rồi quay đầu nói với tài xế: “Bác tài, tới bệnh viện Nhân Dân Số Một.”
...
Nghiêm Khả Khả chạy tới phòng phẫu thuật với tốc độ nhanh nhất, rồi luôn đứng trước cửa canh chừng, thần kinh căng cứng như muốn