Cố Chiếu ngơ ngác ôm áo khoác, theo tầm mắt của anh cô nhìn thấy trên mặt đất có một vệt máu đỏ nhàn nhạt.
Cô lập tức hiểu được vì sao Thẩm Quyết Tinh muốn đưa áo khoác cho mình, cả người quẫn bách không thôi, tự nhìn về phía sau, quả nhiên phát hiện trên quần đã bị thấm một mảng đỏ lớn.Cả buổi chiều hôm đó cô trốn trong phòng y tế không dám gặp ai, tan học cũng chờ người khác đi hết cô mới dám về nhà.
Ít nhiều nhờ có áo khoác của Thẩm Quyết Tinh mà cô không đến mức trở thành tiêu điểm của mọi người.Sau khi về nhà, bà nội cô liếc mắt một cái đã nhận ra chiếc áo khoác quá cỡ rộng thùng thình không phải áo của cô.Cố Chiếu giải thích mọi chuyện với bà nội, một bên bà cô mắng cô đầu óc để đâu, một bên lại cẩn thận giặt sạch áo khoác cho Thẩm Quyết Tinh rồi phơi nó trên sân thượng nơi đón nắng mặt trời.“Tên nhóc này cũng không tồi, ngày mai Tiểu Chiếu cháu đến trường nhớ phải cảm ơn người ta.”Ngày hôm sau, bà nội cho chiếc áo khoác đã khô vào túi, khi Cố Chiếu ra cửa bà còn đặt một hộp bánh thảo đầu vào tay cô.“Bánh này bà mới làm lúc sáng, cháu cầm theo đưa tên nhóc kia ăn đi.”Cố Chiếu nghe lời nhận chiếc túi và hộp bánh thảo đầu, miệng thì nói đồng ý nhưng trong lòng lại không cho rằng Thẩm Quyết Tinh sẽ nhận quà cảm ơn của mình.Mặc dù Thẩm Quyết Tinh không đến mức né tránh cô như những người khác nhưng cũng không có giao tiếp thì nhiều, học cùng lớp nửa năm, hôm qua là lần đầu tiên bọn họ nói chuyện.Cho cô mượn quần áo là một chuyện, nhận đồ ăn của cô lại là chuyện khác, nếu như bị người khác nhìn thấy, rồi thêm mắm thêm muối truyền đi thì anh cũng gặp rắc rối.Để cho công bằng, chỗ ngồi trong lớp Cố Chiếu được thay đổi định kỳ, hàng trước và hàng sau sẽ đổi cho nhau, ngoài ra Lý lão sư cũng sẽ căn cứ tình hình từng cá nhân mà cố ý đổi chỗ.Thẩm Quyết Tinh và Cố Chiếu vốn không ngồi cùng nhau, buổi sáng tự học hôm nay hàng phía trước bị đổi với hàng phía sau, đổi tới đổi lui, đổi đến khi anh ngồi ở sau lưng Cố Chiếu, còn lớp trưởng Sở Viên Nguyên bị đổi sang ngồi bên cạnh cô.Lý lão sư đổi chỗ xong còn dặn riêng hai người bọn họ: “Hai em là học sinh đứng nhất và đứng thứ hai trong lớp, ngày thường nhớ hỗ trợ các bạn học tập khó khăn nhiều hơn, phải biết chủ động giúp đỡ các bạn ấy có hiểu chưa?”Tuy Lý lão