Giọng nói ở đầu dây bên kia vẫn vững vàng mà bình tĩnh: “Ép tim ngoài lồng ngực thì phải ấn xương sườn xuống 5-6 centimet mới có hiệu quả.
Nhấn xuống đúng vị trí, khi bị bật lại cứ để cho lồng ngực đàn hồi tự nhiên, chú ý đừng rời tay khỏi thân thể người bệnh.”Ấn ngoài tim tiêu hao thể lực rất nhiều, chỉ trong vài phút, Thẩm Quyết Tinh đã cảm giác sức mạnh mình nhanh chóng hao hụt đi, có khả năng qua hai ba phút nữa anh sẽ không có cách nào tiếp tục duy trì tần suất này.“Ai nha ông già à, phải làm sao bây giờ a, ông không thể có mệnh hệ gì được đâu!” Lý a bà chắp tay trước ngực, không biết đang cầu cứu vị thần linh nào trên trời.Mồ hôi Thẩm Quyết Tinh chảy xuống theo thái dương, hô hấp anh dần trở nên nặng nề hơn, cánh tay cũng đau đến sắp không nhấc lên nổi.Phải gọi người tới hỗ trợ mới được…Trong đầu Thẩm Quyết Tinh vừa xẹt qua suy nghĩ như vậy, ngoài cửa truyền đến một giọng nữ mềm mại.“Bà à, có chuyện gì vậy?”Cố Chiếu mặc áo ngủ màu trắng, tóc xã tán loạn trên đầu vai, mắt kính cũng không mang, đi dép lê trong nhà chạy sang đây.Lý a bà thấy cô thì vội vàng chạy tới đón: “Tiểu Chiếu à, ông già sắp không xong rồi, đã gọi xe cứu thương nhưng không biết bao giờ mới tới, phải làm sao bây giờ đây…”Trong viện dưỡng lão Cố Chiếu làm việc, 80% đều là những người già hơn 70 tuổi, đa số bọn họ đều có bệnh nền trong người, nói cô quá quen với cảnh sinh tử thì có hơi khoa trương, nhưng mấy năm nay quả thật cô đã gặp rất nhiều trường hợp nghiêm trọng cần phải bình tĩnh đối mặt.“Bà đừng lo lắng…” Nhanh chóng đánh giá tình hình hiện tại, một bên Cố Chiếu tránh khỏi tay bà Lý, một bên nhanh chóng đi đến bên cạnh Thẩm Quyết Tinh, “Trước tiên bà cứ xuống dưới lầu chờ xe cứu thương đến rồi đón bọn họ đi, ở đây có cháu và Thẩm Quyết Tinh rồi, bà không cần lo lắng.”Nói xong, cô không chú ý đến Lý a bà nữa mà chuyển hết sự tập trung sang ông lão Lưu ở bên này.Cô đá văng dép lê ra, trực tiếp bò lên giường, đi sang phía đối diện Thẩm Quyết Tinh, tự buộc tóc mình lên.“Tôi đếm đến ba, cậu tránh sang một bên nhé.”Thẩm Quyết Tinh không đáp lời, chỉ gật gật đầu, khi Cố Chiếu đếm tới ba, thân thể anh trực tiếp ngã ngồi về phía sau.Cố Chiếu tiếp nhận anh và tiếp tục ép tim ngoài lồng ngực cho ông lão Lưu.Dưới cơn mỏi mệt như tiếng biển kêu núi gầm, Thẩm Quyết Tinh vẫn còn lại chút sức lực kinh ngạc trước sự bình tĩnh của Cố Chiếu.Nhanh chóng ấn xuống từng cái từng cái một, Cố Chiếu thay thế trái tim đã ngừng đập vận chuyển máu đi khắp nơi trên cơ thể ông lão Lưu, kéo dài sinh mệnh cho ông ấy.
Cho dù là tư thế hay sức lực đều