Từ Thiệu Châu đút một tay vào túi, dùng ngón tay chạm vào viên kẹo trong túi, đầu ngón tay không nhịn được co rút lại, cụp mi nhắm mắt lại cô ngữ khí bình tĩnh nói: “ Đăng ký tham gia đi, đừng để bản thân phải hối hận."
Nếu thật là do anh, anh không muốn cô sau này nghĩ lại sẽ hối hận, cảm thấy mình là gánh nặng, cho nên cô có thể trách anh, hận anh thậm chí ghét anh.....
Đường Uyển chớp mắt ngạc nhiên.Đây là lần đầu tiên anh thuyết phục cô làm một việc gì đó.
"A Châu? Anh..."
Khi bắt gặp ánh mắt của anh, cô hơi sững sờ, lời nói lập tức dừng lại.
Im lặng vài giây, cô cười gật đầu: “Được, em sẽ tham gia.”
Anh đang bất an nhìn ánh mắt đau khổ như vậy, cô không thể từ chối.
__________________
Trở lại lớp học, Đường Uyển tận dụng thời gian nghỉ trưa của mình để làm bài kiểm tra Olympic, sau đó điền vào mẫu đăng ký.
Cố Giai Giai sau khi nhìn thấy nó tò mò nói: " Uyển Uyển, cậu không phải nói rằng không muốn tham gia sao? Tại sao cậu lại điền vào biểu mẫu? Điều gì khiến cậu thay đổi quyết định?"
Đường Uyển liếc nhìn cô ấy và nhàn nhạt nói: "Đoán xem?
"....."
Vậy tớ sẽ mạnh dạn đoán...!Chẳng lẽ là bởi vì anh trai tớ?" Cố Giai Giai che miệng với vẻ mặt kinh ngạc phóng đại.
Đường Uyển giật giật khóe miệng, "Không."Tại sao cô ấy lại có thể có ý tưởng như vậy?
Cô kéo ghế ra sau, đứng lên: “Không nói nữa, tớ đi nộp đơn.”
“Vậy cậu đi đi.”
Đường Uyển đưa phiếu đăng ký và bài thi cho văn phòng giáo viên dạy toán.
Cô Lương tình cờ có mặt ở đó, thấy cô làm xong bài thi Olympic Toán, liền cầm bút đỏ sửa ngay tại chỗ, quẹt hai lần, ba phút sau đã hoàn thành.
Cô ấy tính điểm và đánh số 7 trên đầu tờ giấy kiểm tra.
Cô Lương tán thưởng nói: " 7 điểm, không tồi.
Với số điểm của em, em có thể vượt qua kỳ thi.
Em đã từng học Olympic Toán chưa?"
Đường Uyển suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Không, nhưng tôi đã học giải tích.
"Đó không phải là kiến thức đại học sao? Tại sao em học nó?"
Cô cười mà không nói lời nào.
Cô không thể nói với giáo viên rằng cô đã học đại học