Từ Thiệu Châu ôm cô gái vào lòng, một tay ôm lấy eo cô, tay kia cố định gáy cô, chủ động hơn bao giờ hết.
Đường Uyển để anh hôn.
Anh không buông cô ra, mãi cho đến khi bụng cô không nhịn kêu lên hai tiếng ọc ọc, trước khi buông ra, anh li3m nhẹ khóe môi cô.
Bắt gặp ánh mắt có chút oán hận của anh, cô đỏ mặt bước xuống khỏi anh, ngây thơ chớp chớp mắt.
“Được, em ăn trước đi.”
Vừa rồi cô ăn hai miếng liền đến dỗ anh, hiện tại cô thật sự rất đói.
Lúc Đường Uyển đang ăn cơm, thoáng thấy anh đứng ở cửa phòng, một tay đút túi quần, trầm ngâm nhìn vào bên trong.
Cô nghi ngờ hỏi: “Làm sao vậy?”
“Buổi tối nhớ khóa cửa.”
“...?”
Đối diện với đôi mắt trong veo sạch sẽ của cô,Từ Thiệu Châu có chút khó chịu xoa xoa tóc, sắc mặt có chút mất tự nhiên, lỗ tai vểnh lên cũng màu đỏ.
Trước đây anh không nghĩ đó là vấn đề, nhưng sau khi xác nhận mối quan hệ, anh nhận ra rằng bạn gái của anh sẽ ngủ trong phòng của anh trên giường của mình vào ban đêm, anh cảm thấy một chút bồn chồn.
Không phải anh muốn làm gì cô ấy mà anh chỉ là muốn ở bên cô ấy mọi lúc mọi nơi
Đường Uyển dùng đũa gắp thịt kho, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nhưng khóa cửa sẽ rất nóng, hơn nữa đã là tháng bảy.”
“...!Vậy thì thôi đi.”
Đường Uyển mím môi cười
Buổi tối, Đường Uyển đặt chăn bông ở giữa giường lớn thành hai chỗ, sau đó nhìn chàng trai bên cạnh: “Giường của anh lớn như vậy, có thể nằm 2 người, anh muốn ngủ ở đâu? "
Từ Thiệu Châu ánh mắt có chút tối sầm lại nhìn cô, hắn cong ngón tay, bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm, "Đừng quá tin tưởng khả năng kiềm chế của anh như vậy..."
“Không sao, cho dù anh muốn làm gì em, em cũng sẽ không kháng cự lại anh.” Cô nghiêng đầu hỏi: “Cho nên, anh không muốn ngủ với em sao? "
Sáng hôm sau, nhà trường đã tổ chức kiểm tra
sàng lọc Olympic Toán học.
Độ khó của bài thi do trường ra chắc chắn không khó bằng