Trong bệnh viện.
Đường Uyển mê man nằm trên giường bệnh, một tay che bụng, cố gắng tiêu thụ những lời bác sĩ
Cảm giác giống như một trận đại nạn…
“Hả? Anh kia, trong hành lang bệnh viện không được chạy!”
Hành lang bên ngoài có chút ồn ào.
Ngoài tiếng bước chân còn có tiếng nhắc nhở khó chịu của y tá.
Đường Uyển hơi quay đầu nhìn về phía cửa phòng, một giây sau, cô liền nhìn thấy Từ Thiệu Châu của mình sắc mặt tái nhợt chạy vào.
Anh chắc là vội vàng chạy tới, quần áo có chút xộc xệch, trán lấm tấm mồ hôi, thậm chí hô hấp cũng vô cùng gấp gáp.
Nhìn thấy cô nằm trên giường bệnh, mắt của Từ Thiệu Châu đã rơi lệ
“ Uyển Uyển…”
Anh đi đến bên giường, cẩn thận vươn tay nắm lấy bàn tay có chút lạnh lẽo của cô, đầu ngón tay run rẩy.
Khi anh nghe tin cô bị tai nạn xe hơi, bóng tối ngột ngạt bao trùm xung quanh anh gần như nuốt chửng anh.
Thế giới dường như đang sụp đổ.
Từ Thiệu Châu không biết làm thế nào anh đến bệnh viện, chỉ khi anh bắt gặp đôi mắt sáng ngời của cô, anh mới cảm thấy mình sống lại.
Đường Uyển động đậy ngón tay, khóe môi khẽ cong lên, nở một nụ cười an ủi với anh: “A Châu, em không sao.”
Từ Thiệu Châu lắng, yêu cầu các bách sĩ kiểm tra toàn bộ cơ thể cô khiến bác sĩ bên cạnh không nói nên lời
Anh ta có thể chuyên nghiệp hơn bác sĩ và thiết bị y tế không?
“Khụ.”
Bác sĩ có cảm giác không tồn tại cảm thấy cần phải nhắc nhở bọn họ, bên cạnh mình còn có một người sống rất lớn.
Người đàn ông đẹp trai trước mặt cuối cùng cũng cho anh ta một chút ánh mắt.
Bác sĩ cười chuyên nghiệp: “Anh là người nhà của cô ấy sao?”
“Đúng vậy, tôi là chồng của cô ấy.”
“Vậy để tôi nói với anh về tình hình vợ anh, cô ấy đang mang thai khoảng một tháng rưỡi.” “!!”
Từ Thiệu Châu choáng váng.Tin tức này, dù là bom tấn hay là pháo hoa, tóm lại là nổ tung trong đầu anh.
Bác sĩ nói tiếp: "Tai nạn xe khiến cô ấy bị nổ lốp xe, hơn nữa còn có triệu chứng dọa sảy thai.
Ừm… Nhưng cô không cần phải căng thẳng như vậy, chỉ cần giữ gìn thai nhi thật tốt, đại đa số phụ nữ đều có dọa sảy thai sẽ không sảy thai, hơn nữa hiện tại thai nhi vẫn khỏe mạnh…”
Bác sĩ nói rất nhiều biện pháp phòng ngừa khi mang thai, còn phải khám thai bao nhiêu lần.
Từ Thiệu Châu sửng sốt, lặng lẽ đứng bên cạnh giường bệnh, tự hỏi liệu anh có nghe nhầm không.
Đường Uyển đang ngồi bên giường, lắng nghe rất cẩn thận.
Sau khi bác sĩ rời đi, cô ngước nhìn Từ Thiệu Châu chớp hàng mi đầy nghi ngờ.
Cô vươn tay móc ngón tay anh ra, nắm chặt trong lòng bàn tay: “ Chồng?”
Anh chậm rãi cúi đầu nhìn cô, ánh mắt trống rỗng vô hồn, hiển nhiên còn chưa hoàn hồn.
Đường Uyển thấp giọng hỏi hắn: “ Anh không vui sao?”
Từ Thiệu Châu không biết trả lời như thế nào.
Đương nhiên có một chút hạnh phúc, dù sao cũng là cùng con của cô và anh.
Tuy nhiên, anh lo lắng và sợ hãi nhiều hơn.
Tin tức về vụ tai nạn xe hơi của cô đã tác động mạnh đến anh, làm anh giảm đi niềm vui muốn làm bố.
Cho dù vừa rồi bác sĩ nói cô có triệu chứng dọa sảy thai, phản ứng đầu tiên của anh là nếu không giữ được đứa nhỏ, vậy anh sẽ không chút do dự lựa chọn bảo vệ người lớn.
Thấy anh im lặng, Đường Uyển khẽ thở dài.
Cô kéo anh ngồi xuống mép giường bệnh, rồi
“Hôm nay bảo bảo sợ hãi rồi, chồng anh có thể chạm vào con không?” Đường Uyển dựa vào vai anh, giọng nói nhỏ nhẹ, kiên nhẫn dỗ dành anh như một đứa trẻ lớn.
Từ Thiệu Châu hạ hàng mi dài xuống, lắng nghe những lời của cô và nhẹ nhàng chạm vào vùng bụng bằng phẳng của cô, tâm trạng của anh từ từ bình tĩnh lại một cách kỳ lạ.
Đây là con của anh và Uyển Uyển,…
Nghĩ đến đây, khóe miệng anh khẽ cong lên,“Nó còn nhỏ.”
" Ừm, một thời gian nữa nó sẽ lớn lên.”
Nhưng sau đó, khi nhìn thấy khuôn mặt của vợ mình tái nhợt vì ốm nghén, sự chờ đợi của anh đã tiêu tan ngay lập tức.
Đau lòng lau đi nước mắt của cô sau khi nôn ra, Từ Thiệu Châu hung hăng nhìn chằm chằm bụng cô, khuôn mặt tuấn tú ủ rũ, cắn răng một cái: “ Đồ nhân vật phản diện nhỏ!” Anh cho rằng người xấu nhất chính là mình Nếu lúc trước anh không quá nuông chiều cô thì đã không có thai.
Nghĩ đến đây, anh ước gì có thể tự tát mình hai cái.
Phản ứng ốm nghén của Đường Uyển rất nghiêm trọng.
Từ Thiệu Châu vẫn đang học tiến sĩ ngành công nghệ sinh học nên anh đã nộp đơn xin đình chỉ học hai năm để ở nhà chăm sóc cô.
Sau ba tháng niềm vui của Đường Uyển được nhân đôi, cô không chỉ mang thai một đứa trẻ mà có tận hai đứa.
Vuốt v e cái