Nhiên Nhiên không trở về nhà mà thuê một căn nhà nhỏ gần tập đoàn. Quanh co một lát cô quyết định sửa soạn tới tập đoàn. Nhìn vào gương cô tự cười chính mình, miết nhẹ khuôn mặt trên đó mà cười khẩy
\-Hay rồi, lúc người ta yêu mày thì mày tránh né người ta. Bây giờ đứng đây nhớ người ta thì ích gì? Khi người ta còn đang nghĩ mày chỉ là hạng gái cần tiền mà thỏa thích lên giường cùng người khác!!
Lên tới tập đoàn cô theo như thói quen cũ mà pha giúp anh một ly cà phê nóng. Đưa tay gõ cửa phòng anh rồi tiến vào. Mạc Kiên nhìn ly cà phê trên bàn khẽ nhếch mép ngước mắt lên nhìn cô
\-Nói em đi là em sẽ đi?
\-Là anh bảo, bây giờ anh còn muốn gì?
\-Đầu gối của em?
Nhiên Nhiên giật mình lùi bước lại
\-Không, không có gì!!
Dự quay đi liền bị anh kéo lại. Ánh mắt anh lành lạnh nhìn cô khiến cô sợ sệt cúi gầm mặt xuống sàn. Mạc Kiên thở ra quỳ gối xuống xoa lên vết bầm ở đầu gối
\-Anh làm sao?
\-Không. . .là em sơ suất thôi!!
\-Anh xin lỗi, lại ghế đi!!
Nhiên Nhiên lặc nhẹ chân lại ghế ngồi xuống. Mạc Kiên kéo ngăn tủ lấy ra một chai dầu xoa bóp tiến lại quỳ gối trước mặt cô mà xoa nhẹ lên đó. Miệng anh khẽ chu ra thổi thổi khiến cô bật cười.
Mạc Kiên nhíu mày ngước mặt lên nhìn cô, Nhiên Nhiên ngay lập tức mím chặt môi khiến anh có chút hụt hẫng. Tay xoa xoa đầu gối cho cô, mắt vẫn nhìn xuống vết bầm
\-Em cười thật sự rất đẹp. Ở bên anh hơn nửa năm đây có lẽ là lần đầu em cười thoải mái nhất nhỉ? Có phải là do anh trả tự do cho em?
\-Không. . .không phải. . .
\-Vết bầm này là do hôm qua anh đẩy em đúng không?
Nhiên Nhiên chỉ khẽ gật đầu nhưng cũng đủ làm anh chua xót. Tự nhiên anh nhớ hai ngày qua, anh cứ như một con thú dữ vậy. Hết hành hạ thân thể cô lại xô đẩy cô. Nhìn lên hai bên má của cô anh lại nhớ đến những cái tát khi anh không tự chủ được bản thân. Chẳng biết lí do gì mà tay anh đã đặt lên má cô khẽ xoa xoa, mắt cũng đỏ đi không ít
\-Anh xin lỗi!!
\-Không sao đâu. Anh đứng dậy đi!!
\-À, ừ. . .
Mạc Kiên đứng dậy khẽ cúi đầu. Nhiên Nhiên ngay sau đó cũng đứng dậy nhìn sâu vào mắt anh
\-Mạc Kiên, xin lỗi vì đã để anh yêu em nhiều như vậy!!
Mạc Kiên nhìn vào mắt cô, khóe môi khẽ nhếch lên. Cô đang tự trách bản thân đã để anh yêu cô sao? Tới cuối cùng cô cũng không hiểu cho tình yêu anh. Đáy mắt có chút đỏ hiện lên khiến anh mím chặt môi
\-Không. . .
Chưa nói hết câu môi đã bị môi cô khóa lại khiến anh trợn tròn mắt. Nhiên Nhiên chủ động tìm đến môi anh mà bao phủ. Tâm trí của cô như hàng ngàn con ong bao quanh, tiếng uuuu trong đầu khiến cô có chút lâng lâng. Đây là lần đầu cô chủ động hôn anh, cũng là lần đầu cảm nhận rõ vị ngọt ấy. Có chút tham lam mút máp