Anh phóng xe ra khỏi khu rừng sâu kia mà tiến thẳng ra ngoài thành. Bế cô vào một khách sạn gần nhất mà ra lệnh cho lễ tân
\-Mau đưa tôi đến phòng gần nhất!!
Kèm theo đó là cọc tiền lớn khiến nữ tiếp tân nhanh chóng đưa anh tới căn phòng lớn gần đó.
Đặt cô lên giường, anh tiến lại khóa trái cửa. Từ cửa tới giường đã nhanh chóng thoát y cho chính mình mà trườn lên người cô. Anh đưa môi lên hôn nhẹ lên môi cô khiến cô nhíu mày mà ưm ưm trong cổ họng.
Mạc Kiên cứ vậy mà nhè nhẹ hôn môi cô cuốn đi cái vị lạ trong khoang miệng cô khiến cô thoải mái. Nhiên Nhiên mơ màng tỉnh dậy, mắt vẫn nhắm hờ cảm nhận nụ hôn này. Cảm nhận được mùi vị quen thuộc cô liền dây dư cùng anh, len lỏi qua nhịp thở gấp gáp mà thều thào
\-Mạc Kiên. . .
Anh ngước mắt lên nhìn cô, đôi mắt nhắm hờ của cô khiến anh đau lòng đặt nhẹ lên đó một nụ hôn
\-Anh đây rồi. . .đừng lo. . .
\-Kiên. . .em khó chịu. . .em muốn. . .
\-Được, anh cho em!!
Mạc Kiên cúi xuống hôn lên cổ cô, anh đau lòng nhìn vào những vết bầm tím kia mà cúi xuống cắn mạnh lên để dấu vết của anh che đậy đi giúp cô
\-Kiên. . .híc. . .nơi đó. . .dơ. . .
\-Ngoan, anh giúp em làm sạch!!
\-Ưm. . .em xin lỗi. . .
Mạc Kiên yêu thương hôn lên môi cô. Nụ hôn dây dư tưởng trừng không hồi kết. Nhiên Nhiên vẫn bị thuốc làm cho mơ màng nhưng giờ đây cô không phải gồng mình với lí trí như ban nãy nữa bởi cô biết người đàn ông ở bên cô lúc này là Mạc Kiên, là chồng cô, là người mà cô yêu thương.
Mạc Kiên đẩy váy cô lên kéo chiếc quần lót đen xuống rồi đặt nụ hôn lên vùng tư m\*t ẩm ướt kia. Lưỡi anh tiến sâu vào h\*a huy\*t rút cạn xuân dịch đang trào ra trong cô
\-Ân. . .Kiên. . .yêu em. . .
Mạc Kiên nhìn người con gái khó chịu phía dưới mà khẽ cười đặt c\* l\*ng lại cửa h\*a huy\*t lên xuống vài lần rôi tiến vào. Luật động chậm rồi nhanh khiến cô khẽ run người vì khoái cảm anh mang đến. Mạc Kiên chống hai tay bên cô mà nhấp liên hồi ở thân dưới, ánh mắt nóng bỏng nhìn người con gái mê man thuốc mà thở dốc.
Nhiên Nhiên vẫn còn những đợt nấc nhẹ do sợ hãi ban nãy khiến tim anh quặn lại đưa tay vuốt ve mái tóc cô
\-Kiên. . .ng\*c em. . .
\-Sao vậy?
\-Ưm. . .em ghét chúng. . .ân. . .
Cô vừa dứt câu anh liền cúi xuống hôn lên bầu ngực của cô. Anh ra sức mút máp hết bên này đến bên kia rồi vùi mặt vào khe rãnh mê luyến
\-Chúng rất tuyệt!!
\-Híc. . .anh mau tẩy rửa cho em. . .
Mạc Kiên nhìn cô gái nhỏ mè nheo liền bật cười. Luân động phía dưới không thuyên giảm, phía trên miền anh lại dày