Khổng lão gia dù đã biết rõ ngọn ngành mọi chuyện nhưng ông vẫn không nói gì đến Tiểu Bạch cho Lưu Nhiên biết.
- Được rồi, đứng nên đi con đừng lo Tiểu Bạch sẽ không làm gì thiếu suy nghĩ.
- Lão gia thật sự không biết cô ấy đang ở đâu sao?
- Ta không biết bình thường ta và nó nói chưa được ba câu đã cãi nhau
- Vậy con xin phép về trước lão gia tạm biệt.
- anh nói rồi cúi đầu
- Được rồi, về đi.
Anh thất thần ra khỏi Khổng gia mà quay trở về bệnh viện.
Ngay lúc này tại bệnh viện phòng bệnh của An Lạc
- Cậu đi thật sao? Không nghe anh ấy giải thích lời nào sao? - An Lạc nắm lấy tay Tiểu Bạch
- An Lạc mình đã quyết định rồi cậu không cần nói nữa.
Thừa Dương ngồi ở ghế sofa không nói gì nhưng cũng loáng thoáng nghe được câu chuyện bèn nên tiếng
- Chuyện của hai người bọn họ em đừng xen vào đó là quyết định của cô ấy
- Anh im lặng một chút đi- An Lạc vừa nói vừa chừng mắt nhìn anh.
Dịch Thừa Dương ho khan vài tiếng rồi cũng ngoan ngoãn nghe lời vợ mà im lặng nghịch điện thoại hành động này của anh khiến Tiểu Bạch không nhịn được mà bật cười, thật không ngờ Dịch tổng của Dịch thị cũng có ngày này
- Được rồi, An Lạc tối nay mình bay rồi cậu nhớ giữ gìn sức khoẻ có biết không? Sau này có dịp mình sẽ đưa bé con về thăm cậu - Tiểu Bạch vừa nói vừa đặt bàn tay lên bụng mình xoa nhẹ
- Mình có thể đi tiễn cậu - An Lạc mắt lưng chừng ngấn nước mà nói
- Không cần đâu, cậu nghỉ ngơi cho tốt là được.
Trễ rồi mình về đây, tạm biệt.
Tiểu Bạch lấy túi xách rồi nhanh chóng rời đi ra đến cửa đã thấy Dịch Thừa Dương đứng ở bên ngoài.
Anh đưa cho cô chiếc áo khoác
- Mặc nó vào nếu không muốn người trong bệnh muốn báo cho Lưu Nhiên là cô đang ở đây.
- Cám ơn anh - cô nhận lấy áo từ tay Thừa Dương rồi khoác hờ trên người
- Cô định cứ thế mà đi sao? Không nghe cậu ấy giải thích, còn mang cốt nhục của cậu ấy đi đến một đất nước xa như vậy.
- Tôi đã quyết định rồi sẽ không thay đổi
- Khổng tiểu thư, tôi cũng không phải dạng người bao đồng thích xen vào chuyện cá nhân của người khác nhưng lần này tôi thật sự muốn nói cô hãy suy nghĩ lại, hai người yêu nhau như vậy