- Mẹ của em không biết em bị bệnh nặng như thế này sao? Từ khi em tỉnh dậy không thấy mẹ đến thăm em.
- An Lạc nói càng về cuối càng nhỏ lại cúi mặt xuống
- Ngoan, mẹ em là bận công việc chưa thể tới thăm em.
Bây giờ em uống sữa đi anh sẽ ra siêu thị mua táo và nho cho em
- Được anh đi cẩn thận.
Anh mỉm cười xoa đầu cô rồi rời đi, vừa ra khỏi phòng anh đụng phải một cô y tá
- A xin lỗi Dịch tổng, tôi không cố ý
- Không sao, à cô có thấy bóng dáng Lưu Nhiên đâu không?
- Anh tìm bác sĩ Lưu sao? Bác sĩ Lưu đêm qua được đưa vào cấp cứu vì uống thuốc ngủ quá liều lượng hiện tại vẫn đang trong tình trạng hôn mê sâu.
Bệnh của Dịch phu nhân e là sẽ chuyển sang cho bác sĩ khác điều trị tiếp.
- Vậy bây giờ Lưu Nhiên đang ở phòng nào?
- Cùng dãy với phu nhân phòng 509
- Cám ơn - Sau khi cô y tá rời đi Dịch Thừa Dương cũng nhanh chóng đi mua đồ ăn cho bà xã đại nhân.
Khi quay về phòng bệnh đã thấy An Lạc ngủ ngon lành trên giường chỗ đồ mua về đành cất đi để mai cho cô ăn, Dịch Thừa Dương nhẹ nhàng đến cạnh giường đắp chăn cho An Lạc hôn nhẹ vào môi cô một cái rồi nhẹ nhàng rời đi.
Điều anh muốn biết bây giờ chính là tình hình của Lưu Nhiên, lo cho Lưu Nhiên không phải riêng vì chuyện anh ta là bác sĩ điều trị bệnh cho vợ của anh đối với nhà họ Dịch nói chung và Dịch Thừa Dương nói riêng anh dư sức thuê bác sĩ và đưa An Lạc ra nước ngoài điều trị bệnh thậm chí là mới về nước.
Cái anh quan tâm chính là Khổng Bạch và đứa bé trong bụng, Dịch Thừa Dương đã bước gần tuổi ba mươi khi nghe tin Lưu Nhiên đã lên chức làm ba anh vừa thấy vui thay vừa có chút chạnh lòng, với tình hình sức khoẻ hiện tại của An Lạc dù cô có thể chiều theo ý anh thì việc mang thai cũng rất nguy hiểm việc mang thai đồng nghĩa với chuyện cô phải ngưng điều trị bệnh hai năm, anh thà chọn không có con chứ không mất đi cô.
Vì vậy, anh cũng khônv mong muốn Lưu Nhiên giống mình, ít nhiều thì Khổng Bạch và đứa con chưa chào đời của hắn vẫn đang khoẻ mạnh ở nơi đất khách quê người.
Hỏi y tá thì anh cũng đến phòng mà Lưu Nhiên đang nằm, Dịch Thừa Dương không mấy bất ngờ khi thấy Khổng lão gia ở đây ông ấy vẫn ngồi trên hàng ghế hành lang
- Khổng viện trưởng - Dịch Thừa Dương có hơi cúi đầu như lời chào kính trọng đến Khổng lão gia, so về danh tiếng gia đình họ Khổng với Dịch gia là một chín một mười.
- Dịch Thừa Dương, Dịch tổng sao? Cậu đến thăm thằng nhóc đó sao? Quay