Bạch Ngạn trước khi lấy mẹ cô đã từng có khoảng thời gian cùng Ngọc Diêu Diêu qua lại, sau đó không biết vì sau lại chia tay, ông ta hai bàn tay trắng kết hôn cùng mẹ cô.
Một ngày tưởng chừng sẽ rất hạnh phúc, nhưng hôm đó lại là ngày bắt đầu cuộc đời đau khổ của hai mẹ con cô, người phụ nữ lạ bỗng từ đâu xuất hiện mang theo đứa con gái, lớn hơn cô một cái đầu, đứng trước cửa nhà nói đó là con của ông ta.
Bạch Ngạn nói Văn Văn đây là chị gái con, sau này con phải yêu thương chị gái nhé, ông ta chưa từng nói một câu xin lỗi với cô, xin lỗi mẹ cô.
Bà ta nói mẹ cô là tiểu tam, cướp chồng bà ta, nói thật thuận mồm, thử hỏi nếu ông ta không có tiền bà ta sẽ tới chứ, một tay mẹ cô khổ cùng ông ta lập nghiệp bao nhiêu tài sản ông bà ngoại cho đều dồn cho ông ta, ai nhắc đến không.
Thấy yên lặng, nghĩ cô cũng giống mẹ cô hiền lành để bà ta ức hiếp sao, không bao giờ cuộc đời này của cô chẳng còn gì tha thiết, trong khi các người lại có mọi thứ trong tay, tôi chính là đánh cược mạng của mình đấy.
"Chị Văn Văn bàn 3 order." Hàn Chu đi đến quầy bar đưa cho Đổng Văn Văn tờ order, nhìn cô sắc mặt hôm nay có vẻ không tốt cậu liền lên tiếng.
"Chị sao vậy, cả tối nay tâm trạng đều không vui".
"Của em này, chị hơi mệt thôi." Đổng Văn Văn đưa đồ uống ra trước mặt Hàn Chu để cậu ta mang đi, cô còn đang nghĩ xem bằng cách nào để tiếp cận vị hôn thê cô ta.
Theo thông tin trên mạng cô biết được, anh ta mới đi nước ngoài về, còn lại đều là con số không, gặp còn không được lấy gì tiếp cận đây.
"Thở dài gì chứ, em cũng có chuyện lo âu sao?" Kiều Tuyết đi tới đưa tay gõ lên bàn.
"Chị có biết Âu Thời Phong không?" Đổng Văn Văn nghĩ ra điều gì đó, mắt sáng lên hỏi.
"Mấy hôm trước anh ta vừa tới đây xong, là một công tử phong lưu đây, em chẳng lẽ để ý anh ta." Kiều Tuyết nhíu mày hỏi, Âu Thời Phong ai chẳng biết chứ, Thành phố Nam Thành còn ai giàu hơn nhà anh ta nữa, mới về nước đã kế thừa công ty Âu Thời.
"Khách của quán sao, hôm qua em mới xem bản tin, thấy anh ta nên hỏi thôi".
"À chị cũng xem, kết hôn vì lợi ích gia tộc còn lạ gì chứ, anh ta cũng chẳng tốt đẹp gì đâu." Kiều Tuyết nói mấy câu liền rời đi.
Đổng Văn Văn mỉm cười, ít ra cô cũng có cơ hội rồi, liệu hôm nay anh ta có tới không nhỉ.
"Tĩnh Xu chị có biết Âu Thời Phong không, khi nào anh ta đến bảo em nhé." Tĩnh Xu là cô gái tiếp rượu, nếu Âu Thời Phong tới đây hẳn sẽ biết.
"Chị biết, nhưng anh ta mỗi lần tới đều mang theo mỹ nữ, chị không có phúc phận hầu hạ." Tĩnh Xu đang ngồi một góc cầm phấn dặm thêm trên gương mặt mình, làm nghề này nếu không có nhan sắc, thì cần phải trang điểm tỉ mỉ che đi khuyết điểm trên gương mặt.
"Khách phòng VIP 3 gọi, nhanh vào đi." Quản lý bộ phận chăm sóc khách hàng gọi các cô gái đi vào tiếp rượu.
"Khi nào anh ta tới chị bảo, chị đi đã." Tĩnh Xu đứng lên, đi một đoạn nhìn lại Đổng Văn Văn nói.
"Cảm ơn chị." Cô lên tiếng cảm ơn, sau đó tiếp tục làm công việc của mình, nhưng có vẻ hôm nay cô không gặp may, chờ tới lúc tan ca cũng không thấy bóng dáng anh ta ở đâu.
Ngày tiếp theo, và tiếp theo nữa vẫn là không gặp được, cô càng dần càng hết tinh thần rồi, tự nhiên nản chí không muốn dùng cách đó nữa, cô sẽ tìm một người thật có tiền, lấy tiền đè chết bà ta đi.1
"Một ly Whisky.
" Người đàn ông ngồi xuống ghế quầy bar, hướng Đổng Văn Văn giơ ngón tay biểu thị số 1.
"Dạ, Whisky mà quý khách yêu cầu." Đổng Văn Văn khui chai, rót rượu vào ly sau đó đẩy đến trước mặt người đàn ông.
"Vì sao lại làm việc ở đây." Người đàn ông nâng ly rượu trong tay lên nhấp một ngụm, sau đó nhìn Đổng Văn Văn hỏi.
"Vì tiền." Đổng Văn Văn thẳng thắn trả lời.
Lúc đầu cô không nghĩ anh ta hỏi mình, sau nhìn lại mới thấy ngoài anh ta ra chỉ có mình cô.
Người đàn ông nghe xong nhếch miệng cười, lần này uống cạn ly rượu trong tay, anh không nghĩ cô gái này lại trả lời như vậy, thường các cô gái khi được đàn ông hỏi sẽ nói vì gia cảnh ép buộc nên mới chọn làm nghề không sạch sẽ này.
"Hóa ra cậu ở đây, vào trong đi mọi người đang chờ." Một người đàn ông khác bước tới, cầm lấy tay người đàn ông ngồi ghế quầy bar lôi đi, anh ta đi được vài bước quay lại tươi cười nói với Đổng Văn Văn "Tính vào hóa đơn của VIP 1 nhé".
"Cậu để ý tới nhân viên quầy bar kia sao? Tôi cũng thấy các cô gái rót bia ở đây không