Thẻ phòng VIP vẫn là chữ màu đen " Trương Kim Đế", chỉ là lúc này đây nó được Lục Trạch đặt vào tay Sơ Niệm.Thời điểm Lục trạch đem nó giao cho cô, hắn cũng không có nói cái gì, bất quá hai người đều rõ ràng, cái thẻ kia có ý nghĩa gì.Buổi tối 8 giờ Sơ Niệm cố ý đến muộn, hơn nửa giờ mới đến khách sạn. Nguyên bản chỉ cần là nữ nhân xuất hiện ở những nơi mang tính xã giao như thế này cư nhiên được đặc quyền.Vì thế Sơ Niệm chỉ cần ra vẻ một chút liền không việc gì...Còn nữa, Sơ Niệm từng nghe mẹ cô nói, anh rể tương lai của cô là người rộn. Ngày đính hôn cũng vì hắn có việc đột xuất nên mới dời thời gian tổ chức buổi lễ từ trưa sang chiều tối.Sơ Niệm đưa thẻ cho nhân viên được hướng dẫn tận nơi.. Thật sự không nghĩ tới Lục Trạch sẽ tới trước, áo khoác tây trang ném ở một bên, tay áo sơ mi hơi xoăn lên, ngay cả cà vạt cũng sớm bị nới lỏng.. Bộ dáng không nghiêm chỉnh nhưng lại toát lên thần thái mê hoặc của người đàn ông hoàn kim.Nói thật, Sơ Niệm thích nhất nhìn Lục Trạch mặc tây trang, luôn có loại cảm giác hắn bên ngoài nghiêm túc bên trong túng dục.Đóng cửa đi vào, Sơ Niệm ngồi ở ghế Sofa đối diện hắn, đôi mắt liếc đến rượu vang đỏ bày trên bàn, tiện đà hỏi:"Anh chuẩn bị rượu vang đỏ?"Người nọ thần sắc chưa biến:"Khách sạn chuẩn bị."Sơ Niệm nhướng mày:"Xem ra khách sạn này phục vụ cũng không tồi."Như là không nghe được trong giọng nói Sơ Niệm mang ngụ ý chế nhạo, Lục Trạch đem ly rượu rong đưa qua:"Có muốn uống một chút"Sơ Niệm không nhận ly rượu từ hắn, ngược lại hơi giận dỗi một chút:"Anh hẹn tôi tới chính là vì muốn có người cùng uống rượu?!""Bằng không em nghĩ sao?"Người nọ rất tự nhiên hỏi ngược lại."Tôi cho rằng a ——"Hơi đứng lên, Sơ Niệm đến gần vài bước, cầm lấy ly rượu trong tay Lục Trạch, sau đó thuận thế còn cùng hắn chạm vào một chút, tiếp theo đó là uống một hơi cạn sạch:"Người ta cho rằng ... là anh "muốn" người ta."Không hề ngăn cản mà liền nói ra câu nói kia, Sơ Niệm như là cố ý ở chữ "Muốn" tự càng thêm nhấn mạnh. Lọt vào tai Lục Trạch không phải không có cảm giác tê dại ngoài ý muốn. Thu hồi tầm mắt, Lục Trạch cười khẽ ra tiếng, lúc này mới chú ý tới hôm nay cô mặc chính là áo khoác mặc hôm lễ đính hôn.Không phải không thấy tâm tư Sơ Niệm, cô gái ở độ tuổi như cô đặc biệt mà làm hắn có