Đi trêи đường lão thái thái còn tính toán gọi Sơ Uyển đi cùng, dù sao lần nào bà đến miếu cũng đều là Sơ Uyển đi cùng, trong mắt bà đứa trẻ này biết ăn nói lại hiểu chuyện, trường hộ sư phụ trong miếu nói lời khó hiểu Sơ Uyển sẽ ở bên cạnh giúp giải thích một chút, lần đầu đến miếu không có Sơ Uyển đi cùng, lão thái thái thật ra có chút không được tự nhiên.Lấy di động ra dự tính gọi cho Sơ Uyển liền bị Lục Trạch lục phen ngăn trở, thậm chí hắn lấy điện thoại cũng không trả lại cho bà, ngược lại còn chất vấn vì sao phải gọi cho người ngoài?!Lời hắn nói làm lão thái thái á khẩu không trả lời được, rốt cuộc mấy ngày không ăn cơm, bà cũng không còn đủ sức lực tức giận với Lục Trạch, hắn còn không phải là không tin sư phun trong miếu sao, cũng tốt, trong chốc lát làm sư phụ giúp hắn lại tính xuống, nhất định khiến Lục Trạch tâm phục khẩu phục!Chỉ là khi tới trong miếu, bảy quải tám cong, Lục Trạch liền đem bà đưa tới một gian sương phòng nhỏ, lão thái thái nghe xong nghe động tĩnh, hình như cách vách cũng có người ở, vừa định hỏi Lục Trạch rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, lại bị hắn đưa tay ra hiệu " im lặng ".Một lát qua đi, cách vách trong sương phòng vang lền tiếng đối thoại, một nam một nữ, giọng nam tương đối thâm trầm hồn hậu, bà vừa nghe liền biết đó là vị sư phụ trong miếu, còn giọng nữ.... lão thái thái cẩn thận nghe, như thế nào càng nghe càng cảm thấy quen thuộc, giống như đã nghe ở đâu rồi."Nhậm tiểu thư, vừa rồi ở đại điện bên kia tôi không phải giúp cô tính qua sao, cô cùng vị Lục tiên sinh kia xác thật không phải cái gì tương xứng, loại chuyện cảm này miễn cưỡng không được, việc kết hôn cũng là muốn thận trọng lại thận trọng."Cách vách một câu "Nhậm tiểu thư" nhưng thật ra làm lão thái thái nhớ tới tiếng nói kia rốt cuộc là của ai, không phải là vợ của Lục Vũ - Nhậm Huyên sao? Nhíu nhíu mày, lão thái thái có chút không hiểu, vị sư phụ này không phải trước sợ luôn rất chính xác sao, hơn nửa Lục Vũ kết hôn cũng đã hơn hai năm, vì sao còn nói ra mấy lời này?Nhậm Huyên cảm xúc rõ ràng không được tốt, thậm chí trong thanh âm cũng có chút nghẹn ngào:"Sư phụ, tôi không nói dối gạt ngài,