Hô hấp dần dần tăng thêm, Lục Trạch nhìn Sơ Niệm nhuộm màu ȶìиɦ ɖu͙ƈ, còn có cô đang vùi đầu ở giữa hai chân mình, nỗ lực ɭϊếʍ ʍút̼ cự thú, biết rõ là Sơ Niệm miễn cưỡng, lại nhịn không được hướng bên trong đỉnh lộng một chút, trực tiếp chọc cho người nọ không m nhíu nhíu mày.Miệng Sơ Niệm còn hàm chứa côn thịt hắn, động tác đỉnh lộng vừa rồi đột nhiên làm cô không kịp nuốt nước bọt khiến nó trực tiếp từ khóe miệng tràn ra, vệt nước trong suốt trong suốt vệt nước treo trêи khóe miệng, hình ảnh có vẻ hết sức ɖâʍ mi.Lục Trạch nhìn hai mắt đỏ lên, tư vị như vậy quả thực có thể cho hắn ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử, tuy rằng rất muốn ở miệng Sơ Niệm bắn một lần, nhưng rốt cuộc vẫn là không muốn miễn cưỡng cô, đẩy đẩy bả vai Sơ Niệm, đem cô một phen kéo lên tiếp theo lại đột ngột mà đem người đưa tới bên cửa sổ, thân thể ngay sau đó dán sát qua."Ở chỗ này làm một lần?"Sơ Niệm còn chưa tới kịp trả lời, người phía sau liền đã hành động, hai chân bị hắn cường ngạnh tách ra, cực đại côn thịt chống trêи cánh ʍôиɠ không nhịn được vuốt ve, bàn tay mang theo lửa nóng càng không dừng lại, cố ý khảy khảy môi huyệt non mềm.Thân thể này sớm bị hắn thao lộng thành thói quen, cho nên sẽ hết sức mẫn cảm, Lục Trạch bất quá mới dùng tay hơi chạm vào, nơi đó liền thẹn thùng không được, khẩn trương mà lúc đóng lúc mở, nhưng chỉ chốc lát sau lại có mật hoa trong suốt từ cánh hoa tràn ra, tản ra hương vị thơm ngọt.Ôn nhu hôn cổ cùng phần lưng trần trụi, một đường đi xuống, dần dần lại theo vành tai tới gương mặt, giọng thấp pháo thanh âm ở bên tai vang lên, hắn gọi tên cô."Sơ Niệm."Sơ Niệm về phía sau nghiêng đầu, đường cong hàm dưới nhu hòa, môi khẽ nhếch, ánh mắt mê ly mà nhìn hắn, không rõ nguyên do mà " Ừm" một tiếng."Anh thực yêu em"Lục Trạch chuyên chú mà nhìn Sơ Niệm, cặp mắt kia tràn ngập nồng đậm quyến luyến cùng thương yêu, bốn mắt nhìn nhau lúc này, mãn tâm mãn ý đều là bóng dáng Sơ Niệm.Bất ngờ xảy ra một câu thổ lộ ở tình huống tình triều cuồn cuộn khiến Sơ Niệm không