Lúc Chung Giai Hạo và Lâm Hải có mặt ở đường mòn sau núi đã là 2 giờ sáng, núi rừng hẻo lánh tối tăm đến đáng sợ. Đâu đó vài tiếng cú mèo kêu hòa vào tiếng lá cây xào xạc tạo nên một cảm giác rợn người. Một cô gái nếu như đứng đây một mình đã là đáng sợ lắm rồi, lại còn bị bắt cóc đi nữa thì cô phải hoảng sợ tới mức nào.
Chung Giai Hạo không rõ mình bị cái gì nữa, hôm nay khi ngồi trong phòng họp anh lại như bị thôi miên mà vô thức nhấc tay nghe điện thoại. Khi nghe thấy tiếng cô hét lên đầy hoảng sợ trong điện thoại lại bỏ cả cuộc họp mà chạy đến đây.
Anh là để ý đến cô sao?
Không! Không thể nào! Làm sao có thể.
Người đàn bà lăng loàn ác độc như cô anh hận cô còn không hết nữa mà.
...
Anh lùng sục gần như toàn bộ những khu quanh đó suốt cả đêm nhưng vô vọng, thứ anh tìm được chỉ là cái xác điện thoại vỡ vụn của cô mà thôi. Nhìn những dấu vết quanh đó, anh càng khẳng định cô nhất định gặp chuyện rồi. Nhưng những dấu vết đó cũng bị cắt đứt ở mép rừng, cánh rừng này rất rộng mà cũng rất hiểm trở, đêm đã khuya việc tìm kiếm sẽ có rất nhiều trở ngại và nguy hiểm. Chung Giai Hạo nhấc máy gọi điện cho Mộ Trình, 30 phút sau đội đặc nhiệm chuyên nghiệp của Mộ Trình có mặt ở đó, gần chục con người lùng sục khu rừng cả đêm.
Chung lão phu nhân hôm qua gọi cho anh nói rằng hôm nay sẽ về thăm vợ chồng anh. Diệp Vân phải chuyển ra ngoài ở tạm vài hôm, bà nội anh yêu thương An Ninh như vậy, nếu như bà biết cô xảy ra chuyện chắc chắn sẽ đánh chết anh.
Khi trời dần sáng cũng là lúc cả đội tập hợp lại, khu này là rừng núi không có camera, các dấu vết hung thủ để lại gần như bất lợi. Chung Giai Hạo cả đêm không ngủ, chẳng hiểu sao khi biết cô mất tích anh lại sốt sắng lo lắng như vậy. Người anh yêu là Diệp Vân cơ mà, sao anh lại trở thành như vậy?
...
Phía bên kia, sau khi tắm rửa sạch sẽ An Ninh được Phương Doanh Doanh xử lí vết thương,