Khương Ninh đấm nhẹ vào ngực Thừa Dật, khuôn mặt đỏ bừng vì thẹn thùng.
" Anh thật không nghiêm túc "
Khương Ninh trong mắt người khác luôn nghiêm túc, lạnh lùng nhưng trước mắt anh lại đáng yêu, dựa dẫm vào anh như một cô gái nhỏ, khuôn mặt đỏ thẹn thùng yêu kiều đó khiến anh say đắm.
Thừa Dật chăm chú nhìn cô, mang theo sự cưng chiều lại có chút không đàng hoàng mà nói:
" Chỉ không nghiêm túc với mình em, Ninh Ninh" không đợi Khương Ninh phản ứng anh đã chụp một cái lên môi cô rồi nhanh chóng rời đi.
Khương Ninh thẹn quá đẩy nhẹ anh ra, nhanh chóng mở cửa xe đi vào.
Xấu hổ chết mất, sao cô có mặt mũi gặp người khác nữa đây, giờ tan làm nên khá đông người.
Bị hôn trước mặt đông người như vậy thật không quen.
Khương Ninh trong lòng thầm mắng tên nam nhân đã gây nên cục diện này một trăm lần, lần sau đừng mong hôn cô nữa.
Nhưng Khương Ninh nào biết tên nam nhân này về sau mỗi ngày điều khiến cô hít thở khó khăn, quấn quýt dây dưa.
( tác giả: hắc hắc đây chỉ là món khai vị thôi chị Ninh về sau sẽ toàn đặc sản, phải rèn luyện da mặt dày thôi )
Tại cửa ra vào Thẩm Tu đang đứng nhìn về phía xe của Thừa Dật, Thừa Dật cũng nhìn thẳng vào mắt anh ta thể hiện rõ sự chiến hữu mạnh mẽ.
Khi ôm Khương Ninh anh đã nhìn thấy Thẩm Tu bước ra, anh muốn nói cho anh ta biết người con gái này là của anh, cô rung động, thẹn thùng cũng là vì anh.
Cũng như nhắc bản thân rằng cô là của anh, giờ cô yêu anh, đây là sự thật.
Thừa Dật gật đầu với Thẩm Tu rồi cũng bước lên xe.
Nhìn theo chiếc xe rolls - Royce rời đi anh ta cảm thấy lòng nặng trĩu.
Khi nhìn thấy Khương Ninh đi bên người đàn ông khác và thân mật trong lòng xuất hiện một cảm xúc tức giận và khó chịu không nói nên lời.
Đây là lần đầu tiên anh ta có cảm giác như vậy, có thể là do hắn đã quen với việc có cô bên cạnh rồi nên giờ đối với việc cô rời đi có chút không quen mà thôi.
Anh ta thở dài rồi cũng bước lên xe rời đi.
Con người những điều có được một cách đơn giản sẽ không biết trân trọng, người luôn yêu thương và chia sẻ với họ trong những chặng đường cũng sẽ trở thành điều hiển nhiên.
Để rồi khi mất đi mới nhận ra thì cũng không thể vãn hồi.
Trong xe, người đàn ông bên cạnh từ khi hai người xác nhận mối quan hệ thì thật không đàng hoàng, hết hôn rồi lại ôm, dính người không thể tách rời được.
" Anh nghiêm túc cho em" cô liếc nhìn tài xế đang lấy xe, thấy thật xấu hổ.
Anh ôm lấy eo cô, nghiêng đầu đặt lên vai cô, hít hít hai cái, hương tranh nhè nhẹ từ tóc cô khiến anh thật thoải mãi, mái tóc cô tuy ngắn nhưng những sợi tóc lại mền mại.
Không nhìn được anh cọ qua lại làm nũng nói:
" Ninh Ninh cho anh ôm em một chút, anh mệt quá, bị ốm, khắp người đều đau"
Mạnh mẽ, lạnh lùng đến đâu nhưng trước sự nũng nịu, lấy lòng này của anh cũng khiến lòng cô mền nhũn, không nỡ đẩy anh ra.
Thôi thì cứ ôm đi vậy, cô đành chịu