Vì hôm nay Hoắc Kinh Vũ không đến công ty nên cả ngày hai người cứ dính chặt lấy nhau không rời.
Ngồi ở phòng sách, Hoắc Kinh Vũ bận rộn với đông tài liệu còn Lạc Anh ngồi ở sofa gần đó đọc sách, đột nhiên cô ngẩng đầu nhìn hắn trong đầu cô vừa lóe lên một ý nghĩ gì đó.
Lạc Anh tạm bỏ cuốn sách xuống, giọng cô nhẹ nhàng bay bổng thổi như gió đến tai hắn: “ Chồng à, em còn có chuyện muốn thương lượng với anh “
Hoắc Kinh Vũ ngước đầu nhìn cô vào giây rồi lại cúi đầu vào đống lộn xộn trên bàn.
“ Chuyện gì? “
Lạc Anh mím môi một lát, cô đang suy nghĩ không biết có nên nói ra hay không nhưng nhìn gương mặt đang chờ đợi của Hoắc Kinh Vũ, cô cũng quyết định nói ra
“ Anh có thể cho em mượn tiền mua một chiếc xe trước không, sau này em đi dạy rồi mỗi tháng sẽ trả góp lại cho anh được không ? “
Hoắc Kinh Vũ ngẩng mạnh đầu lên buông cây bút trên tay, vì trong lúc làm việc hắn thường đeo kính kiểu hơi thấp nơi cánh mũi nên bây giờ ánh mắt hắn nhìn cô như thể đang lườm liếc trông rất đáng sợ, Lạc Anh nghĩ mình đã quá nhiều yêu cầu với hắn nên bây giờ hắn mới tức giận, cô hơi run hỏi lại
“Không được sao chồng? “
“ Qua đây “, Hoắc Kinh Vũ cất giọng lạnh, ánh mắt vẫn không thay đổi
Không xong rồi
Người đàn ông này lại nổi giận rồi sao
Lạc Anh đang rất sợ hãi, dè dặt từ từ tiến lại chỗ hắn liền bị hắn kéo lại để cô ngồi lên đùi, Hoắc Kin Vũ cởi bỏ cái kính xuống, nhìn thấy Lạc Anh hơi sợ hắn liền dịu mắt đi, giọng cũng nhẹ hơn: “ Sao lại muốn mua xe, không phải có A Lưu đưa đón em sao “
Lạc Anh choàng tay ra sau cổ hắn: “ A Lưu là thư ký của anh, mỗi ngày trừ việc đưa đón anh thì còn nhiều việc khác cậu ấy phải xử lí, đâu thể để cậu ấy còn lo thêm việc đi lại cho em nữa, với lại nếu em bất thình lình muốn đi đâu đó lại phải gọi cậu ấy rồi chờ đợi, chẳng thà em tự mình đi sẽ nhanh hơn “.
Hoắc Kinh Vũ nghỉ ngợi một hồi lâu, chuyện để cô ra ngoài làm việc đã khiến hắn không khỏi lo lắng bây giờ cô lại muốn tự mình lái xe hắn còn lo hơn gấp trăm lần.
“ Để em tự lái xe, anh không yên tâm “, Hoắc Kinh Vũ hiện rõ sự lo lắng trên mặt, hắn nắm chặt tay cô áp lên má mình, bàn tay hắn vẫn luôn có hơi lạnh như vậy.
“ Không cần lo cho em, em đã có bằng lái xe rồi mà, em đảm bảo sẽ lái xe cẩn thận”
Lạc Anh nịnh bợ hôn lên má hắn, ánh mắt cô kiên định như vậy, bây giờ hắn có nói gì cũng không thể thắng được người phụ nữ cứng đầu này.
Hoắc Kinh Vũ cuối cùng cũng từ bỏ, bây giờ mới thấy nụ cười hiện trên gương mặt sắc lạnh này: “ Được, nhưng nếu xảy ra bất cứ vấn đề gì thì anh sẽ tịch thu xe em, không cho em tự mình lái xe nữa “.
“ Em hứa sẽ không có vấn đề gì, em cảm ơn chồng “, Lạc Anh cười rạng rỡ, nụ cười của cô ngọt ngào, mềm mại khiến trái tim người đàn ông ví rung động mà tan chảy.
Hoắc Kinh Vũ cúi xuống bờ môi mọng của người phụ nữ hôn lấy, nụ hôn của hắn sâu và có phần mạnh mẽ, cơ thể Lạc Anh căng cứng, cảm thấy giác quan toàn thân đều như bị dẫn dắt theo sự triền miên ở môi, hoàn toàn thụ động, cả người nóng bừng.
Hắn hôn trong chốc lát thì hôn dần lên mặt cô, khóe môi, cằm, quai hàm, rồi lại dời ra sau tai, thậm chí người đàn ông này dường như rất quen thuộc mọi chỗ trên người cô.
Lạc Anh chỉ cảm thấy đầu óc như muốn nổ tung ngay lập