Cậu học ở trường dành cho đại gia đó sao? Cậu may mắn qúa đi Lucasta! – Ánh mắt Bông Xù tràn ngập ngưỡng mộ.
- Cậu nói gì cơ? Trường đại gia á? Cậu cũng nộp đơn vào đó mà?
- Làm gì có chứ! Mặc dù tớ siêu muốn vào đó.
Mặc nỗi trường đó siêu đắt tiền, và nhà tớ không chi trả nổi.
T-T Nên tớ chỉ có thể đăng ký trường cao trung Bách Hợp bình thường.
Hic.
- Ế? Tên Tiểu Phong dám nói cậu cũng đăng ký vào đó.
- Tên đó dám nói vậy hả? Cơ mà trường đó nổi tiếng lắm, bất cứ học sinh nào cũng muốn vào.
Đặc biệt trai siêu đẹp và siêu giàu.
Aahhhh, tớ cũng muốn được học tại đó! Phải chăng nhà tớ siêu giàu!
- Trường đó tiền học mắc lắm sao?
- Đương nhiên rồi.
Với hệ thống giáo dục vật chất bậc nhất quốc gia, chất lượng giảng dạy thuộc top và chưa kể luôn có các chuyến đi thực tế siêu quy mô và có các cuộc diễn thuyết của các chuyên gia và người nổi tiếng.
Đặc biệt là đủ các câu lạc bộ tha hồ lựa chọn.
Cậu không biết hả Lucasta?
- Có điều điểm xét duyệt siêu cao nữa, vào không có nổi.
Tớ không chắc đậu được.
A, hay là giờ tớ nộp đơn vào trường cậu được không?
- Hơ, các trường đều tổ chức thi tuyển sinh hết rồi, nếu nộp thì phải đợi năm sau…
- Á.
Sao tự dưng tớ lại bị chia cắt với cậu vậy Bông Xù?! Không biết kết quả ra sao.
Nếu lỡ tớ không đậu thì…
- Cậu nhất định sẽ đậu.
Mọt sách như cậu không đậu thì ai đậu! - Bông Xù động viên cô.
– Quên chuyện học hành đi, chúng ta đi tắm biển thôi! Tận hưởng mùa hè siêu nóng này nào!
- !!!!????
Cô và Bông Xù đang sắp xếp hành lý ở khách sạn.
Nhóm trẻ được tận hưởng kỳ nghỉ ở bãi biển sau mùa thi căng thẳng.
Sherry ở cùng phòng với em họ.
Em họ Sherry có tính tình thất thường, kiêu kỳ của một tiểu thư nhà tài phiệt.
Cô em họ tỏ ra thân thiết với Tiểu Phong và Bánh Bao, và hoàn toàn phớt lờ cô với Bông Xù.
Bãi biển, hàng dừa, cát vàng, sóng xô.
Người ngồi, người nằm, người tắm, cười nói, nô đùa nhau vui vẻ.
- Đẹp quá! Sherry, không còn ai hợp với bikini hơn cậu đâu.
- Bánh Bao thẳng thắn nhận xét.
- Tuyệt đối sexy và nóng… bỏng! Hoàn toàn khoe được vóc dáng mảnh mai và làn da trắng bóc của bản thân! Sherry tớ chỉ có thể nói được ba từ thôi: ‘’Đẹp hoàn hảo!’’ - Bông Xù véo nhẹ vào cánh tay của Sherry cười hì.
– Tớ thích cậu được không?
Mặt Sherry đỏ ửng lên, thẹn thùng nói: - Ha ha, thế kỳ lắm! Với lại, cậu mặc bikini mới đẹp nè.
- Thấy Sherry sao? Tiểu Phong.
- Bông Xù quay ra nhìn cậu hỏi.
Sherry đôi má càng đỏ rực lên, thình thịch chờ đợi câu trả lời của Tiểu Phong.
Cậu giơ nắm tay để ngôn cái hướng lên trên thay câu trả lời.
- Thấy chưa, Tiểu Phong cũng công nhận kìa.
Sherry mặt đỏ bừng như trái ớt như thể nhiệt của mùa hè vẫn chưa đủ nóng.
Má hồng cứ hồng phây phây thêm.
- Ơ mà Lucasta đâu?
- Cậu ấy bảo tí nữa sẽ ra đây.
Bông Xù nói.
- Chà không biết Lucasta mặc bikini ra sao nhỉ? - Sherry tò mò.
- Tất nhiên là mắc cỡ.
- Bông Xù đáp – Tớ đoán chắc luôn.
- Sherry mặc biniki đẹp quá! - Lucasta xuất hiện trong sự trầm trồ.
- Hả? Cả lũ nhìn Lucasta.
- Bộ đồ gì thế này? Bông Xù liếc từ đầu đến chân Lucasta, độc quần đùi và áo phông.
- Đi biển mà mặc vậy sao?
- Hơ, đi biển thì phải mặc vậy chứ?
- Xấu hổ đến vậy à? - Tiểu Phong lên tiếng.
- Xấu hổ gì cơ? - Lucasta ngơ ngơ tỏ vẻ không hiểu.
- Dù thế nào thì đi vào phòng thay ngay đồ cho tớ! - Bông Xù kéo mạnh tay Lucasta nhằm phía khách sạn đi thẳng.
- Ế, khoan, tớ không có đồ bơi đâu.
Bông Xù dừng lại.
- Không có … đồ bơi á?
- Tớ không định bơi đâu, nên không cần thiết phải mua.
- Tại sao?
- Thú nhận đi, cậu không biết bơi chứ gì?
- Ờ ờ đúng vậy.
- Vậy thì phải tập thôi.
- Tiểu Phong đáp.
- Còn đi biển nhiều nữa mà! - Bánh Bao nói.
- Không thể nào?
- Thế nên phải mua đồ bơi cho cậu trước.
- A khoan, không cần đâu.
- Cậu lại vậy rồi.
Một chiến binh mà chết đuối thì khó coi lắm.
- Ha ha.
Haizzz, tớ không có tiền mua đâu nhé.
- Hơ, cũng không đắt lắm đâu.
- Một xu dính túi cũng không có.
- Cậu keo kiệt đến vậy cơ à? - Tiểu Phong bình luận – Giờ mới nhớ lúc nào cũng mua hàng tiết kiệm.
- Tớ keo vậy đó, giờ mới biết hả.
Và quan trọng là tớ không thích tắm biển.
- Sao đâu, tớ vẫn hay mua đồ giảm giá mà.
Nhưng vẫn phải công nhận cậu keo đó hehe.
- Bông Xù bất lực kêu.
Cuối cùng, Lucasta ngồi trên bãi cát một mình xây lâu đài.
Các bạn trẻ còn lại bơi lội dưới làn nước mặn chát mát lạnh.
Lucasta nhìn theo, mỉm cười: Trông họ thật hạnh phúc.
Em họ của Sherry sau cùng tham gia vào nhóm bạn đang bơi lội.
- Sao con nhỏ kia ngồi một mình vậy? - Nó hỏi chị họ.
- Em không được gọi là con nhỏ.
Cậu ấy hơn tuổi em đấy.
- Không phải bị mọi người bỏ mặc à? Con nhỏ lập dị.
Bông Xù dõi mắt theo Lucasta ở đằng xa.
- Cậu ấy luôn thích một mình.
- Cô thở dài nói.
Lucasta vẫn đang nghịch cát.
Cô cảm thấy khó có thể khiến bản thân thích biển.
Gió biển phả vào mặt cô, lạnh.
Gió biển lớn thổi tung tóc cô, rối.
Cô nhìn sang phía hàng ghế bên cạnh.
Một cặp tình nhân đang tán tỉnh nhau.
A, sao chỗ nào cũng thấy cặp đôi hết vậy; cô lẩm bẩm.
Lâu đài cát của cô cũng không có hình thù gì hết.
Một chồng đất như hòn núi, và chấm hết.
- Này, Tiểu Phong, chơi trò lướt ca nô kia đi!
Bánh Bao chỉ vào người đang lướt đi trên mặt nước và đang được kéo bởi một chiếc cano thông qua một sợi dây.
- Nè, tớ cũng muốn chơi thử! – Bông Xù kêu lên.
- Em đi cùng với! – Cô em họ của Sherry cũng đòi đi.
Đột nhiên, bóng tối trùm lên năm người bạn.
Các bạn trẻ ngước đầu nhìn lên, hãi hùng nhìn đợt sóng cao như cả bức tường đang cuộn trào.
Ầmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm! Chưa kịp phản ứng, làn sóng xô ào xuống với áp lực khủng khiếp cuốn trôi tất cả đi.
Toàn bộ người đang bơi dưới biển cùng chung số phận.
Tất cả những người trên bờ biển đều kinh hoàng khi nhận ra làn sóng dâng cao.
Lucasta vừa ngước nhìn lên, chưa kịp định hình về làn sóng, thì dòng nước đã đè ập xuống cuốn cả những người trên bờ trôi đi.
Vài phút sau, sóng đánh xô bờ, nước tràn qua các khe cát, tòa lâu đài cát giờ đã chìm dưới nước mặn.
Lucasta bị cuốn phăng ra xa.
Cô lồm cồm bò dậy.
Nước đã rút bớt.
Dòng nước tràn qua mắt cá chân, đập đập vào làn da cô.
Tóc tai và quần áo đều ướt sũng, mặt chảy xuống là nước biển.
Cặp đôi ở gần cô cũng đứng được dậy kinh hãi kêu la.
- Bông Xù, Sherry, Bánh Bao, Tiểu Phong! Các cậu ở đâu?
Lucasta hốt hoảng kêu gào thảm thiết.
Nước mắt lã chã tuôn rơi.
Cô nhìn ra ngoài khơi, lòng đau như cắt, lòng đau khủng khiếp.
Bởi vì tất cả chỉ là một màn nước mênh mông, sóng biển cuộn trào.
Rồi cô nhận ra những cánh tay chới với và những tiếng kêu la.
Vài du khách bơi được vào bờ.
Một vài bà mẹ khóc thét khi không tìm thấy con đâu.
Cô kêu cặp đôi mau đi báo người đến cứu.
Rồi cô biến lightstick thành chiếc xuồng, nhưng chưa kịp đẩy thuyền ra khơi cứu người thì gió thổi mạnh lên, tạt dữ dội, và cuốn theo...!Lucasta sững sờ nhìn thứ đang cuốn trong gió và bay về phía bờ.
Không phải một mà hàng trăm hàng nghìn mảnh: Rác.
Túi nilon, vỏ nhựa, chai lọ bay vèo vèo tấp vào những người đang đứng trên bờ.
Lucasta hoảng sợ hơn bao giờ hết.
Rác bay dính vào cánh tay và mặt cặp đôi.
Nơi da thịt nó dính vào liền hóa thành thối rữa, rồi lan ra cả cơ thể.
Người đàn ông và người phụ nữ bị bao phủ đầy rác, bị rác ‘’nuốt chửng’’.
Hai cái xác người trở thành hai đống rác di động và đi vào thành phố.
Một mảnh rác bay vào tay Lucasta, da tay cô dính đen.
Cô lập tức hóa thành hình dạng chiến binh công lý, văng mảnh rác ra.
Rác bay ào tới ngày càng nhiều, và dày đặc.
Tất cả những người đứng trên bờ đã bao phủ thành quái vật rác đi vào thành phố.
- Sức mạnh ánh sáng tấn công!
Làn ánh sáng lóe lên, xua đi một lượng rác xung quanh cô ra xa.
Nhưng không đủ mạnh để tiêu diệt toàn bộ đám rác này.
Chết tiệt cô phải mau chóng đi tìm tiếp viện.
Nhưng thoát được khỏi đám rác này là một vấn đề.
Chúng không ngừng tấn công Lucasta, lao vào cô như đạn mưa.
Dù cô có áo giáp bảo vệ quanh người, rác không thể chạm tới cô, nhưng cô chỉ có thể nhích từng từng bước từng bước di chuyển dưới sức ép của mưa rác.
Phải chăng có các bạn ở đây.
Lucasta lòng lại quặn đau.
Tại sao chỉ còn lại mình cô chứ?????
- Các cậu, tớ cần các cậu ở đây!!! Tớ nhớ các cậu lắm! – Lucasta hét lên tuyệt vọng.
- Chúng tớ ở đây!
Nghe thấy tiếng gọi, Lucasta thất kinh quay lại nhìn.
Từ đằng xa cô thấy hai bóng người đang di chuyển.
Là Bánh Bao và Bông Xù.
Bánh Bao đang kéo Bông Xù từ bờ biển lết vào bờ.
Lucasta xúc động muốn nghẹt thở.
Là Bánh Bao và Bông Xù thật rồi!
Rồi tiếng người quen thuộc vang lên ở đằng sau lưng cô.
Đó là Tiểu Phong đang dìu Sherry bước đi.
**********************
Tiểu Phong lững thững đi lên bờ.
Cơ thể cậu bị ôm chặt bởi cô em họ của Sherry.
Coi nhỏ nhắm tịt mắt và bám cậu chàng mãi không chịu buông.
Ngay khi con sóng ập xuống, Bella đã ngay lập tức nhảy vào bám víu chặt Tiểu Phong không buông.
Cậu dịch chuyển lên đất liền cách bãi biển không xa và đẩy cô gái "cơ hội" ra khỏi người.
Bella ho lụ khụ ở bên vệ đường, rồi cô nhìn quanh:
- Đây là đâu? Còn chị Sherry nữa? Chị ấy còn dưới biển.
Tiểu Phong liền quay trở lại biển.
- Ủa, anh đã biến đâu mất tiêu rồi anh Tiểu Phong?
…
Sau cơn sóng lớn, Sherry chìm trong dòng nước, cô không đủ sức bơi lên bởi dòng nước cuốn quá mạnh, rồi cô dần dần chìm vào giấc ngủ.
Tiểu Phong bơi tới giữ Sherry và cứu cô ra khỏi biển nước.Tiểu Phong hô hấp nhân tạo cho cô.
Sherry nôn tháo nước ra, đôi mắt bắt đầu mờ mờ nhìn thấy dáng hình Tiểu Phong.
Rồi cô tỉnh hẳn, lo sợ và thảng thốt kêu lên:
- Còn Bella...!Bella vẫn ở dưới đó...
- Cô nhỏ đã được cứu.
- Chị Sherry, em ở đây! - Bella chạy lại chỗ Sherry mừng mừng tủi tủi.
Yên tâm phần nào, đã kiệt sức Sherry ngã xuống, rơi vào mê man.
Tiểu Phong bảo Bella đi gọi cứu trợ.
- Còn chị Sherry?
- Cậu ấy cần nghỉ một lát, rồi sẽ tỉnh lại.
Bella chạy đi.
Tiểu Phong cúi xuống nói với Sherry:
- Cậu ở tạm đây, tớ đi tìm những người khác.
Rồi cậu định đi thì nhận thấy vạt áo động đậy, cậu quay lại.
Sherry thỏ thẻ:
- Tớ đi nữa.
Các bạn còn đang ở biển.
Tớ phải thấy các cậu ấy!
Tiểu Phong gật đầu rồi đưa Sherry theo cùng.
- Sherry sao rồi?
- Vẫn ổn, bị đuối nước nhưng đã được sơ cứu rồi.
Lucasta hét lớn:
- Số hai và số năm mau tiêu diệt cơn mưa rác! Để số ba và số bốn lại chỗ tớ.
Bánh Bao và Tiểu Phong hiểu ý, liền để Bông Xù và Sherry xuống cát, nhanh chóng khai triển phép thuật.
- Ngọn lửa bùng cháy tấn công!
- Sức mạnh băng vĩnh cửu tấn công!
Những mảnh rác trúng lửa của Bánh Bao cháy bập bùng trên không rồi hóa thành tro rơi xuống.
Tiểu Phong tung chưởng thành các cột băng.
Những mảnh rác bất động đứng yên trong các cột băng đó.
Lucasta xem xét Bông Xù đang kiệt quệ trên mặt đất, truyền năng lượng giúp cô hồi phục.
- Lucasta?
- Số ba, mau chóng dùng sức mạnh của mình điều khiển đám rác vào một chỗ.
- Đã rõ.
Bông Xù lấy ra quạt thần vung lên các cơn gió xoáy xoay xoay trong không