Trong giờ thể dục, nhân giáo viên cần đi ra ngoài một lát, một tên đại ca trong lớp cầm một cái roi tre trên tay răn đe đám học sinh khác.
- Nghe rõ đây, chúng bay phải trốn học.
Không một ai được phép ở lại.
Nếu tao phát hiện một kẻ nào dám ở lại, tao sẽ cho kẻ đó ăn roi tre này.
Cả lũ dạ vâng và thực hiện công cuộc trèo tường trốn học.
OO Lucasta đơ người.
Mình cũng phải trốn học sao? Trốn học mà cũng bị bắt ép được.
Cổng trường Đại Bàng bị khóa lại để ngăn các phi vụ trốn học, nhưng vẫn không ngăn được hết bọn học sinh đào tẩu.
Những đứa không nhảy ra được tường thành đều bị ăn roi.
Lucasta bơ vơ trên đường.
Nếu bắt gặp người quen nhìn thấy mình trong lúc này thì mình chết chắc.
Không thể tưởng tượng được cô lại bị đưa tới một cái trường côn đồ học.
Nhưng cũng chẳng có trường nào lại chịu nhận một học sinh trộm cắp, ngoài trường này.
Dù gì còn hơn học ở Galaxy.
Rảnh rỗi quá, làm gì đây? Lucasta mỉm cười, phải rồi mình đường đường là có sức mạnh siêu nhiên cơ mà, phải chơi lại kẻ dám chơi đểu mình.
Hí hí.
Miêu Miêu cô bày tội cho tôi thì tôi có quyền trả đũa cô.
Để xem tôi chơi đùa cô thế nào đây.
Lucasta phóng vào trường Galaxy trong tích tắc, không ai thấy cô vào vì cô di chuyển quá nhanh.
Đang giờ học nên học sinh ngồi nghe giảng trong lớp.
- Để xem, tủ của Miêu Miêu ở đâu nhỉ? Đây rồi.
Tủ của Miêu Miêu khá dễ nhận ra vì cô ta có dán ảnh thần tượng và hình con mèo lên để đánh dấu.
Cô biến lightstick thành chìa khóa mở ngăn khóa tủ ra.
Hí hí hí.
Hết tiết thể dục, Lucasta quay trở lại trường học.
OO Bọn học sinh trong lớp không quay lại thiệt hả, trốn biệt tích luôn.
Còn lại một mình cô và giáo viên trong lớp.
Chỉ có một học sinh, thế mà giáo viên vẫn dạy như không.
Giáo viên sợ cô không hiểu, giảng bài khá chậm và hướng dẫn cô từng bước một.
Lucasta chỉ việc làm theo.
Tan học, học sinh ra về.
Một nhóm học sinh bàn tán xôn xao trước tủ đồ.
Miêu Miêu bước vào thảng thốt nhìn lên tủ đồ của mình.
Một dòng chữ đỏ được viết trên cánh cửa tủ: "Kẻ hại bạn đáng khinh".
Cô hốt hoảng khi thấy cửa tủ không khóa, bèn mở cửa tủ ra kiểm tra.
- Á! - Miêu Miêu sợ hãi kêu lên thất thanh.
Freya và Kim thấy lạ, đến xem cô bạn.
- Có chuyện gì thế?
Miêu Miêu chỉ vào tủ đồ, hai người cùng nhìn vào và thất kinh:
Bên trong chằng chịt chữ đỏ: "Đồ vu oan giá họa.", "Kẻ tâm địa xấu xa có ngày gặp ma.", "Đồ hiểm độc", "Đừng tưởng đổ oan cho người khác thì không ai hay".
- Ai là người làm chuyện này? - Miêu Miêu mắng chửi một hồi, tra hỏi những kẻ xung quanh.
Không ai dám nhận.
- Nhưng cậu đã khóa tủ trước khi đi mà.
- Kim phát biểu.
- Sao tủ lại mở?
Miêu Miêu lôi ra chìa khóa tủ.
Nó vẫn ở trong người cô.
- Rõ ràng là tớ khóa rồi, sao cửa tủ lại mở.
- Là ma ám cậu rồi.
- Một nữ sinh sợ hãi rên lên.
Đám người xung quanh kinh sợ.
- Vớ vẩn! - Miêu Miêu gạt họ sang một bên.
- Làm gì có ma nào! Là một kẻ nào dám chơi xỏ tôi.
Tôi nhất định sẽ tìm ra.
Nếu tôi phát hiện ai trong số các cậu làm, các cậu sẽ biết tay tôi.
Lucasta vươn vai trở về nhà, không ngờ gặp tên đại ca côn đồ, chị đại và đám học sinh cùng lớp trên đường.
Cô run lẩy bẩy khi gặp họ.
- Mày đã đi vậy? Đi theo chúng tao nào.
Cô lùi lũi đi theo họ.
Đám người tới một sân bãi vắng người chờ đợi một nhóm người khác tới.
Trong lúc chờ đợi, cô sặc mùi thuốc lá.
Khụ khụ… Lucasta đưa tay lên miệng ho.
Một tên nắm cổ áo cô lôi lên.
- Há há con nhỏ này không biết hút thuốc này.
- Cho nó hút!
Lucasta từ chối, một tên ngườm cô, bắt cô phải hút.
Hắn bật lửa châm một điếu thuốc, ép vào miệng cô khiến cô sặc khói, phải ngồi bệt hẳn xuống, lụ khụ.
Cả lũ xung quanh cười cợt hả hê.
Nhóm người đối thủ đến, hai bên chửi bới xông vào đạp nhau, đánh nhau xối xả.
Lucasta thất kinh nhảy tránh sang một bên mà nhìn họ lao vào nhau, lắc đầu cảm thán:
- Đánh ghê quá!
Một đứa thấy cô đứng không một chỗ, liền xông đến đè đầu cưỡi cổ cô.
- Ấy đừng đánh tôi.
Tôi mỏng manh yếu đuối lắm.
Một xíu là có thể bị thương rồi.
Lucasta bỏ chạy, cô ta cứ vồ lấy Lu.
Rồi một tên khác cũng lao vào Lu.
Xong đời mình rồi! Ngày tháng yên bình của tôi đang bị phá.
Bỗng, một bàn chân đạp tên đó ra, rồi lao tiếp đến là tay đấm vào bụng cô ả kia.
Một bạn cùng lớp của Lu đã giúp cô xử vật cản.
Cô chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên.
Đó là cậu bạn nam bình thường, có chút lực lưỡng.
- Không biết đánh nhau thì về nhà đi!
- !!!!????
Hai bên đánh nhau bị thương hết với nhau rồi lê lết ai về nhà nấy.
Ngày đầu tiên tại trường mới quá đủ sôi động đối với Lu.
- Hôm nay đi học tốt đẹp chứ? - Chú Đại Phong hỏi.
- Dạ tốt ạ.
- Lu đáp.
Tiểu Phong chăm chú vào bữa tối.
Lucasta đã rời đi từ sớm đi học.
Cô lướt qua trường Galaxy rồi chạy bộ tới trường Đại Bàng.
Cô biết được cậu bạn nam đánh nhau hôm qua là Đầu To, chuyên đi đánh nhau cùng đại ca trong lớp.
Lại nói, lớp bị một trận mắng vì dám trốn học hôm qua.
Giáo viên chủ nhiệm tức giận còn kêu cả lớp bỏ vở ra kiểm tra bài tập về nhà, và không cần nhìn thì cũng biết chẳng ai thèm làm, nên cứ mỗi người bị phạt một roi và tay.
- Bỏ tay ra! - Giáo viên quát Lucasta.
- Vâng.
- Lu xòe tay ra và nhận một roi đau điếng.
Cô vội rụt tay lại.
- Mới tí tuổi đã bày đặt trộm cắp hư đốn.
Gian dối là lộ ngay thôi.
Còn được đi học là được ưu ái lắm rồi đấy, không cố mà học.
Mấy cô mấy cậu không chịu học hành tử tế, mai sau định làm