Liễu Như từ phòng kí túc xá đến lớp.
Trên đường đi, cô không ngừng nhận được sự chú ý từ mọi người.
Trong lòng cô nhất định biết rõ nguyên nhân, mặc dù là chuyện vui đáng tự hào, nhưng đâu đó cô có chút ray rứt.
Không biết ở chỗ nào chui ra, Lâm Việt cùng Tuyết My mang vẻ hí hửng trên gương mặt chạy lại phía cô.
Lâm Việt nhiệt tình tung hô Liễu Như: "Liễu Như, ngày hôm qua cậu thi đấu vô cùng lợi hại.
Tớ thật sự rất tự hào khi có một người bạn xuất sắc như cậu.
Chúc mừng cậu!~"
Đổi lấy sự nhiệt tình là thái độ thờ ơ: "Cậu có thể kiềm chế cảm xúc lại không? Muốn mọi người chú ý sao?" Mặc dù nội dung là trách móc người khác, nhưng thật ra cô đang tự trách bản thân.
"Mọi người vẫn đang chú ý chúng ta đó thôi.
Tớ cho cậu biết, từ sau cuộc thi hôm qua, danh tiếng của cậu đang nổi như phao kia kìa.
Trên diễn đàn nam sinh của trường, cậu là cái tên được nhắc đến nhiều nhất." Lâm Việt nói.
Liễu Như qua loa đáp lời: "Như thế cũng có gì tốt đâu chứ."
Theo như những gì Lâm Việt biết, đối với những loại tin tốt như thế này, Liễu Như nhất định sẽ rất vui vẻ và mừng rỡ đón nhận, bởi cậu biết cô luôn luôn muốn mình nổi tiếng.
Vậy mà lúc này, mơ mộng của cô bấy lâu nay đã trở thành sự thật, cô lại chẳng mấy hứng thú.
Lâm Việt ánh mắt đa nghi khó hiểu.
Tuyết My tập trung quan sát biểu hiện của Liễu Như, phát hiện có gì đó không bình thường: "Có chuyện gì với cậu sao?"
Liễu Nhơ thở dài, gỡ cái balô trên vai xuống, thẩy về phía Lâm Việt: "Cầm giúp tớ!"
Ngữ khí nhẹ nhàng nhưng lại khiến Lâm Việt kinh động.
Cậu cười khổ, ngoan ngoãn làm theo lời của Liễu Như vì cậu biết lúc này im lặng là cách tốt nhất để bảo tồn tính mạng.
Liễu Như nhìn Tuyết My: "Sẽ nói với cậu sau."
Đi không được bao lâu, cả ba người lại gặp phải Minh Phong đang ngồi ở băng ghế đá giữa sân trường.
Minh Phong một tay khoác ở trên lưng băng ghế, một tay cầm điện thoại.
Liễu Như nháy mắt ra hiệu cho Lâm Việt và Tuyết My đi trước.
Lâm Việt trao balô lại cho Liễu Như rồi nhanh chóng rời khỏi cùng Tuyết My.
Trước khi đi, hai người cũng lịch sự chào Minh Phong một tiếng.
Liễu Như đứng đối diện với Minh Phong, hai tay khoanh để trước ngực, trên mặt mang theo vẻ không hài lòng mà nhìn Minh Phong.
Minh Phong không thích bị người khác nhìn lâu như vậy, nhanh chóng khó chịu, cau mày, giọng nói lạnh nhạt: "Có chuyện gì cần nói?" Lần này là do Minh Phong mở lời trước.
Liễu Như vẫn duy trì tư thế: "Hôm nay tớ có rất nhiều chuyện muốn cho cậu biết."
"Thứ nhất?"
"Tớ muốn nói, hôm nay cậu rất đẹp trai."
"Tôi ngày nào mà chẳng đẹp trai?!" Minh Phong nhàn nhạt mở miệng.
"Nhưng hôm nay so với những ngày hôm trước chắc chắn đẹp trai hơn."
"Bớt nói những lời ngu ngốc lại một chút, có lẽ sẽ xinh đẹp hơn."
"Thật sao?" Liễu Như nửa tin nửa ngờ.
Minh Phong nhún nhún vai: "Không biết!" Cậu nhìn vào đồng hồ, sau đó xách balô đứng lên: "Còn gì nữa không?"
Liễu Như hối hả đuổi theo Minh Phong đang tiến về phía trước: "Còn rất nhiều.
Thứ hai, tớ cảm ơn cậu đã đến cổ vũ cho tớ trong cuộc thi ngày hôm qua."
"Không cần cám ơn.
Chỉ là nhàm chán nên mới đến xem.
Nhưng mà, cũng không phải là đến cổ vũ cô."
"Như vậy thật sao?" Liễu Như tiếp tục nửa tin nửa ngờ.
Minh Phong không trả lời, vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Liễu Như nói tiếp: "Được rồi, được rồi, cho dù đến với mục đích gì cũng được.
Chỉ cần cậu đến, giúp tớ giữ vững tinh thần bình tĩnh là được."
"Hôm qua biểu hiện rất tốt!"
Liễu Như nghe được câu này, trong lòng như nhận được vàng: "Có câu này của cậu, tớ cảm thấy công sức tập luyện mấy tuần liền cùng nỗ lực trong cuộc thi ngày hôm qua của mình vô cùng có ý nghĩa." Nói xong, trên môi nở nụ cười hạnh phúc đầy đắc ý.
Minh Phong thật không chút lưu tình, cắt ngang niềm vui của người khác: "Cũng không phải là khen một mình cô.
Tôi chủ yếu khen hai người kia."
Liễu Như không quan tâm, không quan tâm.
Một chút lời khen là dành cho mình cũng được.
Cậu đột nhiên đi ra ở đằng sau lưng của Minh Phong, thò tay ra, mở ngăn ngoài cùng của balô của Minh Phong, nhanh chóng và gọn gàng lấy ra một viên kẹo ngọt màu hồng: "Cho tớ xin một viên kẹo nhé!"
"Tôi có thể trả lời không sao? Cô học cái tính làm xong rồi mới xin phép này ở đâu vậy? Là con gái, cần phải biết