"Giai Mẫn ơi, dậy đi gần trưa rồi"
" Hả trưa rồi sao" Giai Mẫn dụi mắt nhìn ra ngoài đã chập trưa, chợt nhớ ra điều đó cô vội cùng anh vệ sinh cá nhân ăn trưa rồi nói chuyện nghiêm túc với anh.
" Anh à, ngày mai em về lại Dương Thị làm nhé".
Thiên Minh nhìn cô một hồi lâu, Giai Mẫn cảm thấy lo lắng, cô suy nghĩ một lúc rồi chòm lên hôn môi Thiên Minh.
" Em quyến rủ anh, dụ giỗ anh".
Giai Mẫn không nói gì tiếp tục hôn anh, còn Thiên Minh nhắm mắt tận hưởng.Lúc này Giai Mẫn ngồi trên hai chân anh mặt đối mặt, anh không cho cô mặc quần áo lót nên hạ bộ tiếp xúc thẳng với đùi anh, Thiên Minh một tay ôm eo cô một tay luồn xuống tư mật cô vuốt ve.
Giai Mẫn bất ngờ rời môi anh " Thiên Minh anh làm gì vậy?"
" Tiếp tục cho anh! anh xem biểu hiện của em, nếu hài lòng anh sẽ đồng ý".
Giai Mẫn điên cuồng hôn khắp mặt anh, còn anh thì chẳng thua kém thì điên cuồng dùng tay ra vào nơi đó của cô.
" Ưm ưm ưmmmm"
" Á.." Thiên Mình đè Giai Mẫn xuống anh rút hai ngón tay khỏi hạ bộ của cô lên đưa vào miệng mình **** ***.
" Anh vẫn đang xem xét em"
Một cuộc ân ái cao trào sau hơn một giờ đồng hồ qua đi.
Giai Mẫn ôm Thiên Minh thủ thỉ.
" Thiên Minh của em ơi."
" Hả sao nào?".
,
" Em muốn về kia làm" Giai Mẫn nũng nịu tay véo má Thiên Minh.
" Được anh chiều em hết mai anh với em qua đó làm nhé"
" Hả anh đi cùng em sao? Công việc của anh hơi bất tiện"
Thiên Minh cau mày nhăn nhó vẻ rất buồn và giận hờn sau câu nói của cô.
" Em không muốn gần anh sao?, anh từng giây từng phút muốn dính mãi mãi với em, còn em thì lại muốn tách anh ra?"
Giai Mẫn thấy vẻ mặt Thiên Minh cô nhanh chóng giải thích." Không, em sợ anh bất tiện thôi, chứ không phải không muốn gần anh"
" Tại sao em ở bên anh điều hành cho bên em được còn anh thì em cho rằng là không được?, trong khi năng lực anh